Vào đêm hôm đó, Ngụy Dư đã đặt một vé xe buýt đi thẳng về
thành phố Y. Khi cô đến bến xe ở thành phố Y thì đã gần mười một giờ.
Sau khi bắt một chiếc taxi và quay trở lại tiểu khu ở cổng
Nam, điện thoại cô liên tục đổ chuông, là Chu Ngọc Như gọi đến, Ngụy Dư nghe
thôi cũng buồn bực nên cô tắt máy, cuối cùng cũng yên tĩnh.
Trên đường, trời bất chợt đổ mưa, từng hạt mưa rơi xuống cửa
kính xe taxi, đèn Neon bên ngoài sáng rực.
Khi về đến cổng Nam, mưa càng lúc càng nặng hạt, Ngụy Dư
xách vali chạy từ đầu ngõ đến tòa nhà thuê, một đoạn đường ngắn thôi nhưng quần
áo cô đã ướt sũng, dính sát vào cơ thể.
Ngụy Dư lấy chìa khóa tra vào ổ khóa, cô vặn một vòng nhưng
không mở được cửa. Cô dùng sức thêm một chút, định vặn lần nữa, nhưng chiếc
chìa khóa cắm chặt vào ổ khóa, không nhúc nhích chút nào.
Ngụy Dư chán nản buông tay, mím môi, áp trán vào tấm ván
cửa.
Một lúc sau, phía sau truyền đến tiếng huýt sáo, tiếp đến là
giọng nói của Uông Dương: "Ngụy Dư, cô về rồi?"
Ngụy Dư hít sâu một hơi, bình tĩnh lại quay đầu lại, lại bắt
gặp ánh mắt thâm thúy của Lý Hà Nghiên, dường như có thể nhìn thấu lòng người.
Lý Hà Nghiên cau mày, nghiêng đầu nói với Uông Dương:
"Cậu về trước đi."
Uông Dương cũng nhìn ra tâm tình Ngụy Dư không đúng lắm,
liền lầm bầm hai c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.