Suy nghĩ một chút, Phó Hoằng Ngọc lại hỏi, “Có viên đạn không?” cho dù không tình nguyện, nếu như không có cách nào đổi đầy đủ đạn dược, cô chỉ có thể bất đắc dĩ rời khỏi phó bản. Dù sao so với thông quan, tính mạng quan trọng hơn.
Giang Thành tiếc nuối lắc đầu, “Dược phẩm thiếu, viên đạn thiếu, cái gì cũng thiếu.”
Chạy đua là đốt tiền. Bết bát hơn chính là hiện nay người chơi nằm ở trạng thái có tiền không có chỗ xài. Cho dù có tiền, rất khó tiến hành tiếp tế.
Đành chấm dứt ở đây, cô còn cần giữ lại ít đạn phòng thân. Phó Hoằng Ngọc than nhẹ một tiếng, nhìn bề ngoài, chỉ cần cố thêm một ngày là có thể thông quan, nhưng thực tế, còn khó hơn hái sao trời! Lắc đầu, cô hóa thành ánh sáng trắng biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT