Là bản thân luôn có mong muốn chiếm hữu.

Tô Ý không biết rốt cuộc “Trầm luân vô hạn” với “Không rơi vào bể tình” đó có liên quan gì đến nhau hay không, nhưng nếu như đã khiến cho Lâm Thanh Hứa xăm chữ “Trầm luôn vô hạn” này lên tay thì chắc chắn không phải là việc nhỏ.
Anh giống như một vị thần linh sáng suốt mà rủ lòng thương của mình xuống nhân thế sa đọa đang không ngừng đấu tranh vì để có được vui vẻ. Anh sẽ không ngăn cản người ta mà chỉ lạnh lùng đứng bên cạnh để nhìn người ta chìm sâu vào trong những đau khổ đó, tựa như dòng chữ “Không rơi vào bể tình” đó, đây chẳng phải là giới hạn của anh hay sao? Cô tự giễu.
Tất thảy đều đã kết thúc rồi. Tô Ý thu dọn lại công cụ quay chụp, trên bàn làm việc của anh vẫn còn để bản kế hoạch phỏng vấn của cô mang đến, trong khoảng thời gian ngắn như vậy cô không kịp sửa lại, ánh mắt cô nhìn về phía Lâm Thanh Hứa đang sắp xếp lại công cụ phục hồi di sản, đúng lúc này anh cũng đang đi về phía của cô, nhìn thấy anh trái tim cô lại một lần nữa run lên.
“Em cần tôi giúp không?” Lâm Thanh Hứa đứng một bên, anh dơ tay muốn giúp đỡ Tô Ý thu dọn đồ đạc.
“Không cần đâu.” Tô Ý mím môi nhàn nhạt trả lời, động tác thu dọn đồ đạc của cô cũng nhanh hơn rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play