Tạo hoá trêu ngươi.

Lâm Hạc Chi đứng trước cửa, sắc mặt trầm lắng, người cứng lại đến cực điểm, không khí trong phòng rơi xuống nhiệt độ âm hai mươi.

“Bạn gái.” Lâm Thanh Hứa trầm mặc một lúc, vẫn không lừa được chính mình, chậm rãi nói ra từng chữ một, mang theo sự trân trọng.

Lí trí nói với anh, lúc này che giấu Lâm Hạc Chi mới là sự lựa chọn tốt nhất. Nhưng bản năng của anh lại không muốn Tô Ý trở thành “bạn học” từ miệng mình, anh không biết nói dối, càng không biết nói dối chuyện liên quan đến Tô Ý.

Tô Ý không phải người anh có thể tuỳ tiện nói, từ trước đến nay đều không phải.

Lâm Hạc Chi cất tiếng cười, hỏi lại: “Bạn gái?”

Giọng nói mang theo sự giễu cợt và chế nhạo, cái từ “bạn gái” này, vậy mà lại xuất hiện trên người nhà họ Lâm bọn họ, thật sự là điều hiếm lạ.

“Thế nên trong kì nghỉ đông con ra ngoài để dành thời gian cho con nhỏ này à?” Lâm Hạc Chi nhớ đến kì nghỉ đông Lâm Thanh Hứa bỏ hết luyện tập phục chế, chẳng thấy bóng dáng đâu, điện thoại cũng không nhận, đôi nạng của ông ta gõ vài tiếng xuống mặt đất, đôi mày tỏ vẻ không hài lòng.

“Phải.” Lâm Thanh Hứa thản nhiên thừa nhận.

“Bởi vì yêu đương ân ái mà trì hoãn việc phục chế văn vật, mày cũng muốn đi theo vết xe đổ của ba mày sao?!” Lâm Hạc Chi càng nghĩ càng tức, cầm lấy nạng gõ vào chân Lâm Thanh Hứa.

“Tôi không có.” Lâm Thanh Hứa nhìn vào mắt của Lâm Hạc Chi, ánh mắt lạnh lẽo như tràn vào bể bơi băng giá, không hề có nửa phần ham muốn, lạnh nhạt lại xa lạ, giống như ban đầu vậy.

Lâm Thanh Hứa hiểu rõ, bâ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play