Sinh nhật vui vẻ, đời đời bình an
Chớp
mắt một cái đã đến tháng 11, thời tiết cũng trở nên mát mẻ hơn, trên bãi cỏ vào
sáng sớm cũng điểm thêm những hạt sương.
Tô
Ý gần đây được nhà trưởng tiến cử đến chi nhánh của China News để bắt đầu thực
tập. Bên cạnh đó thì việc học cũng bận rộn đến mức đầu bù tóc rối, cô thường
xuyên ra ngoài vào lúc sáng sớm và đến giờ đóng cửa ký túc xá mới quay về. Còn
Lâm Thanh Hứa thì bởi vì nhận được một nhiệm vụ phục hồi khá phức tạp nên cũng
cắm rễ ở văn phòng rất lâu.
Hai
người gần đây đều bận đến mức không có thời gian gặp mặt, tin nhắn trong hộp
thoại của wechat cũng chỉ còn lại mấy câu đơn giản.
Hôm
nay, nhiệm vụ trong kì thực tập của Tô Ý được hoàn thành sớm, công việc bận rộn
rất lâu cuối cùng cũng xem như kết thúc. Lúc đi ra khỏi công ty, trời đã ngả về
chiều, những đám mây bồng bềnh mang theo sắc hồng.
Sau
khi Tô Ý nhắn wechat hỏi Lâm Thanh Hứa đang ở đâu thì đã đi mua bữa tối rồi gói
lại đi đến phòng làm việc của anh.
Trời
tối rất nhanh. Lúc Tô Ý đứng ở cửa viện thì trời đã tối đen như mực, tĩnh mịch
và mang theo nhiều hơi lạnh.
Thấy
cánh cửa viện đóng chặt quen thuộc, Tô Ý nhớ đến lần trước. Khi đó đến là bởi
vì Lâm Thanh Hứa bị thương phải đi bệnh viện nên cô đã ở nhờ một đêm.
Lúc
ấy hai người vẫn là người xa lạ, thậm chí cô còn chưa đồng ý lời mời kết bạn
của Lâm Thanh Hứa, vì lí do này mà Lâm Thanh Hứa kéo cô vào trong con hẻm này
thêm wechat.
Hóa
ra chính vào lúc đó, Lâm Thanh Hứa đã chủ động rồi.
Tô
Ý nhấn chuông cửa, một lát sau thì cửa được mở ra từ bên trong.
Cánh
cửa từ từ mở ra, người bên trong mặc áo blouse, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ, sự
lạnh nhạt trong mắt tan biến khi nhìn thấy Tô Ý và thay vào đó là sự dịu dàng
vô cùng, trong giọng nói còn pha lẫn vài phần vui mừng ngạc nhiên.
“Sao
em lại đến đây?” Lâm Thanh Hứa nhận lấy đồ từ tay Tô Ý, tay còn lại thì nắm lấy
tay cô, dẫn cô đi vào bên trong.
“Đương
nhiên là đến xem bạn trai vất vả thế nào rồi!” Đôi mắt Tô Ý lấp lánh, giọng nói
thì ngọt ngào.
“Thực
tập kết thúc rồi sao?” Lâm Thanh Hứa mân mê đôi tay nhỏ nhắn của Tô Ý.
Gần
đây hai người đều rất bận, vậy nên không có cách nào gặp mặt mà chỉ có thể nắm
bắt tình hình của đối phương thông qua màn hình điện thoại nhưng tin tức vẫn
hơi khó nắm bắt, anh cho rằng công việc của Tô Ý còn mấy ngày nữa mới xong,
không ngờ hôm nay đã kết thúc rồi.
“Đúng
vậy, vừa kết thúc thì đến tìm anh đó.” Giọng của Tô Ý ngọt ngào lan tỏa trong
viện, khiến không khí lạnh lẽo ban đầu trở nên ấm áp thêm vài phần.
Bữa
tối được đóng gói đặt trên bàn và sắp xếp cho từng người một.
Lâm
Thanh Hứa cởi áo blouse để sang một bên, bên trong là một chiếc áo len sẫm màu,
làm tôn lên màu da trắng như ngọc và sự trong trẻo cao quý của anh.
“Anh
còn chưa ăn tối sao?” Tô Ý nhớ người này làm việc quên cả bản thân, chắc hẳn
không ăn được thứ gì tử tế.
“Ừm.”
Lâm Thanh Hứa thấy trong mắt Tô Ý có vài phần trách móc liền cúi đầu hôn Tô Ý
m� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.