BÁ CHỦ HẮC ĐẠO CƯNG CHIỀU VỢ SÁT THỦ

Chương 4: Ngủ chung


1 năm


Khi Trình Lam nói những lời này, không biết sao trong lòng cô lại không có chút bài xích đối với hắn. Cô không thích người khác chạm vào mình, nhưng khi bị Lôi lạc thiên chạm vào người thì cô không có cảm giác ghê tởm. Lôi lạc thiên miệng nở nụ cười đắc ý, không ngờ chỉ vậy là có thể làm cô cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh hắn. Trong lòng Lôi Lạc Thiên có chút khó chịu, trước giờ kể cả chạm vào phụ nữ hắn cũng vô cùng ghét bỏ, thật kì lạ khi hắn ôm và hôn cô một cách tự nhiên không hề bài xích như vậy, đây là lần tiên. Nhưng tia khó hiểu chỉ tồn tại trong vòng 2s, hắn lấy lại tinh thần ngồi lên mép giường.

“Qua đây.”

Dừng như nghe không hiểu Trình Lam vẫn đứng yên tại chỗ.

“Tôi không nói hai lần.”

Khuôn mặt hắn đanh lại hiện lên một tia tức giận. Cô đành phải bước đến trước mặt hắn. Miệng thì lẩm bẩm: “Qua thì qua, có cần phải tức giận như thế không?.”

Hắn dùng cổ lực khá mạnh kéo cô ngồi lên đùi hắn. Nhìn vào khuôn mặt diễm lệ của cô. Có thể thấy được trong mắt hắn một tia khác thường. Nhưng không biết đó là gì. Cô cảm thấy có chút kì lạ, không biết đây là cảm giác gì, tim đập tình thịch mặt có chút nóng, liền xoay mặt đi. Cô không muốn nghĩ nữa, nên nhúc nhích cơ thể của mình để tránh xa hắn một chút. Nhưng không ngờ, lại vô tình đụng trúng vật cứng ở giữa đùi anh sớm đã dựng lên từ lâu, làm cô vô cùng hốt hoảng không biết nên làm gì. Cô không dám làm bất cứ động tác gì thêm nữa, sợ càng gợi lên dục vọng ham muốn của hắn. Để phá bỏ bầu không khí ngượng ngùng hiện tạiCô vội lấy di động ra bấm một dãy số. Chuông reo lên 2 tiếng, bên đầu dây điện thoại vang lên một giọng nữ ngọt ngào.

“Tâm, chị ở đâu vậy? Cha nuôi rất lo cho chị.”

"Đường Tâm chị không sao".

“Em nói với cha nuôi, chị có chuyện riêng phải làm nên tạm thời sẽ không về tổ chức. Chị sẽ cố gắng lấy được USB cho cha nuôi.”

Giọng nói của Đường tâm có chút không vui: “Vậy chị nên cẩn thận, có chuyện gì liên lạc với em.”

Trình Lam khóa điện thoại, nhìn sang Lôi lạc thiên. Hắn đã chễm chệ nằm trên giường dựa lưng một cách thong thả: “Em ngủ cùng tôi.”

Có chút khó chịu nhưng vì cả ngày Bạch Tâm đã khá mệt, vừa nằm lên giường thì cô đã ngủ thiếp đi. Lôi lạc thiên kéo cô vào lòng, đặt cằm lên đầu cô, cũng đi sâu vào giấc ngủ.

Ngủ một giấc dài đến 8 giờ sáng. Đã lâu rồi Lôi lạc thiên có một giấc ngủ ngon và bình yên như vậy. Hắn thường xuyên bị mất ngủ. Khi mở mắt ra nhìn thấy Trình Lam nằm rút vào lòng mình, hai tay đặt qua eo hắn ngủ như một chú mèo con. Lòng hắn có một cổ quái lạ, một cảm giác hắn không biết gọi tên.

Khi Trình Lam tỉnh lại đã là nửa tiếng sau. Cô dụi mắt, đập vào mặt cô là khuôn mặt đang ngủ đẹp như tượng của Lôi Lạc Thiên nhưng cũng rất giống một cậu thiếu niên bướng bỉnh, không giống với bộ dạng tối qua. Những tia nắng sớm chiếu thẳng vào mặt anh, một chút nghịch ngợm pha lẫn vài phần bá đạo. Trong lòng cô dâng lên một tia thích thú. Cô dùng ngón tay sờ lên trán hắn rồi từ từ đi xuống cái mũi cao thẳng, xuống đến bờ môi mỏng mà gợi cảm.

Nhưng không ngờ mới vừa đặt tay lên môi, hắn liền mở cặp mắt chim ưng nhìn thẳng vào cô. Ngón tay lặp tức bị hắn cắn chấm mút, cô giật mình hốt hoảng muốn rút tay về thì nghe hắn nói: “Cô đây là đang quyến rũ tôi sao?”

Trình Lam mắt mở lớn, thẹn quá đùng đùng trả lời:

“Làm gì có, anh nằm mơ à.”

Thấy dán vẻ thẹn quá hóa giận của cô. Lôi Lạc Thiên vô cùng vui vẻ: “Chiều nay có một buổi dạ tiệc của tập đoàn Kim Thị, cô cùng tôi tham gia.”

“Ồ, để xem đã“

Trình Lam tinh quái ngồi dậy đi vào phòng tắm. Sau khi hai người đánh răng rửa mặt xong, thì đi xuống nhà hàng dưới khách sạn ăn sáng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play