Phó Chi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Bữa tối Lục gia thực ra được làm cho năm người, mãi đến khi bà Tôn ra dọn bát đĩa, Hứa Vi mới thấy bộ đồ ăn của con trai, lại quay qua phàn nàn với chồng: "Con trai khi nào mới tính trở về nhà đây, em cũng có chút nhớ nó rồi."

Lục Cảnh Thanh đang cúi đầu chơi di động, hắn đã bỏ lỡ mấy cuộc gọi nhỡ.

Là bên nhà cũ Lục gia gọi đến, hình như là có việc gì gấp, hắn bấm gọi lại, nhân lúc điện thoại đang đổ chuông liền trấn an vợ: "Không cần phải gấp gáp, chờ nó tiêu hết tiền trong thẻ ngân hàng sẽ biết đường mò về thôi."

Hứa Vi suy nghĩ thấy cũng hợp lý, vui vẻ gật đầu.

Ngược lại là Phó Chi, biểu tình trên mặt có chút cứng đờ.

Nói như thế nào nhỉ, dựa theo cái thẻ mà cô đã đưa cho anh trai, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, kiếp sau sau nữa cũng đừng nghĩ sẽ về nhà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play