Phó Chi đến trường học rất sớm, bởi vì liên tục không làm bài tập về nhà, cô bị Mã Minh Quyền gọi vào văn phòng tiến hành làm công tác tư tưởng.
Mã Minh Quyền vẫn luôn tin tưởng một đạo lý là: mỗi một học sinh trong lớp, chỉ cần nỗ lực chăm chỉ, nhất định sẽ đỗ vào Thanh Đại!
Hắn nói từ lúc bắt đầu tiết tự học, nói hơn hai giờ, thái độ cực kỳ nghiêm túc, bày rõ quyết tâm sẽ đưa con cừu non đi lạc là Phó Chi về lại con đường đúng đắn.
Giờ giải lao.
Lục Sơ Uyển đi cùng Từ Đồng Đồng, hai người tới tìm Tiền Văn Nhụy hỏi đề vật Lý.
Tiền Văn Nhụy luôn cực kỳ kiên nhẫn đối với những học sinh giỏi.
Chỉ là lúc Lục Sơ Uyển lật sách giáo khoa, ánh mắt thỉnh thoảng đảo qua Phó Chi đang bị phê bình bên cạnh Mã Minh Quyền.
Phó Chi suốt một đêm gõ chương trình, dưới mắt đã hiện ra một quầng thâm nhẹ.
Rơi vào trong mắt của Lục Sơ Uyển, Phó Chi và Lục Dư Mặc không có gì khác nhau.
Cô ấy càng thêm kiên định, cái ngày thi hôm đó, cô ấy chỉ là quá lo lắng cho nên mới không giải được đề, mà Phó Chi cũng là chó ngáp phải ruồi, có lẽ đã đọc được câu hỏi gốc trong cuốn sách nào đó, thay số liệu rồi chép lại toàn bộ mà thôi.
Cô ấy cười mỉa mai, sau đó đưa mắt nhìn vào sách giáo khoa.
Ước chừng qua năm sáu phút, từ ngoài cửa có một học sinh đi vào, trong tay cầm một tờ thông báo màu đỏ viền vàng, là thiệp từ giáo sư Hà, hắn đã chọn được học sinh.
Lục Sơ Uyển đi lại không tiện, Từ Đồng Đồng lập tức chạy lên, giật lấy tấm thiệp trên tay nam sinh kia, không quan tâm đến sự bất ngờ trong mắt người kia, mỉm cười nhìn về phía Tiền Văn Nhụy và Lục Sơ Uyển: "Uyển Uyển, cậu đã được chọn rồi!"
Giọng của cô ta không nhỏ, toàn bộ giáo viên trong văn phòng đều đưa mắt nhìn sang tấm thiệp trên tay Từ Đồng Đồng.
"Cô Tiền, chúc mừng! Cuộc bình chọn giáo viên xuất sắc năm nay có hy vọng rồi!"
"Không hổ danh là học sinh của cô Tiền bồi dưỡng, còn có thiệp mời đưa tới tận cửa, bạn học Lục Sơ Uyển quả thật rất xuất sắc nha!"
"Bạn học Sơ Uyển có thể giải được hai câu hỏi vật lý kia sao? Cái đề ấy một giáo viên như tôi còn chưa có ý tưởng gì, đúng là trò giỏi hơn thầy!"
Lục Sơ Uyển thẹn thùng cười một cái: "Cũng là trùng hợp giải ra."
Tất cả giáo viên trong văn phòng đều rất thích những học sinh vừa giỏi lại khiêm tốn, đặc biệt là được giáo sư Hà chọn trúng, đây chính là một vinh dự lớn lao.
Tiền Văn Nhụy thẳng sống lưng, cảm thấy vô cùng thoải mái về cả thể xác lẫn tinh thần, cô ấy liếc sang Mã Minh Quyền, cố tình nói: "Cái danh hiệu giáo viên xuất sắc tôi cũng không để tâm lắm, tôi nhớ thầy mã năm trước cũng là giáo viên xuất sắc, nhưng dạy học sinh thì ngày một kém quá nha."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT