Lục Sơ Uyển sợ tới mức sắc mặt trắng bệch: "Sao lại thế này?"

"Oẹ..." Lục lão phu nhân há miệng thở dốc, sắc mặt đỏ bừng, lại hộc ra thêm một thứ gì đó.

Lục Sơ Uyển nhìn thoáng thấy vũng máu đen, nửa sợ hãi, nửa dự kiến trong lòng: "Mẹ, mẹ mau đi mời bác sĩ Lương."

Bác sĩ Lương mà Lục Sơ Uyển nói đến, là bác sĩ riêng của Lục gia, y thuật cao siêu, khoảng thời gian trước xuất ngoại tham gia hội thảo, hôm qua mới về lại trong nước.

Lục lão phu nhân được cô và thím Lưu đỡ dậy, tốn rất nhiều sức lực mới có thể đặt bà ấy trở lại trên giường, cả người bà ấy nóng bừng, đổ không ít mồ hôi.

"Đấy, con đã nói với mẹ như nào? Nó chỉ là đứa trẻ nghèo kiết xác, làm gì có đủ tiền để mua mấy thực phẩm chức năng tốt!" Bạch Dao vội vàng chạy lại: "Mẹ, mẹ có nghe thấy con nói gì không? Trong người mẹ thế nào?"

"Tim, tim đau..."

Lục lão phu nhân lúc này rất khó chịu, nhưng không có cảm giác muốn nôn ra máu nữa, cả người mất hết sức lực, tim đau nhói, đầu choáng váng, không thở nổi.

Hứa Vi đã nói những gì khi tới?

Sau nửa tháng uống thuốc do Phó Chi đưa, cuối cùng có khả năng sẽ nôn máu đen để tống hết chất thải ra khỏi cơ thể, đồng thời bị sốt cao và đổ mồ hôi.

Nhưng ý thức hiện tại của bà ấy gần như mê man!

"Bác sĩ Lương đâu? Sao còn chưa tới?" Bạch Dao quay về hướng thím Lưu la lớn.

"Bác sĩ Lương nói sắp đi đến nơi rồi, chúng ta đừng tùy tiện động vào lão phu nhân."

Lúc trước lão phu nhân phát bệnh tim, sẽ kèm theo một loạt vấn đề như khó thở, Lục Sơ Uyển cho rằng nguyên nhân của chuyện này vẫn là do bệnh tim.

Cô ấy nhờ thím Lưu bưng chén thuốc đã để ướp lạnh trong tủ lạnh đến.

Phó Chi từng nói thuốc của cô kê không thể dùng chung với thuốc mang âm tính, nếu uống vào không đúng cách sẽ gây chết người.

Bạch Dao biết điều này, có chút lo lắng: "Cho bà nội con uống thứ này sẽ khỏi bệnh thật sao? Hay là cứ để bác sĩ Lương tới rồi tính tiếp?"

Nếu lời Phó Chi nói là thật, chén thuốc này uống vào, không khác gì thêm dầu vào lửa, lão phu nhân mà có mệnh hệ gì, chẳng phải mọi chuyện sẽ đổ hết lên đầu con gái bà sao?

"Nhưng bà nội đang rất đau, con đã hỏi bác sĩ, bọn họ nói thuốc này sẽ không có ảnh hưởng xấu."

Đã 2-3 tiếng đồng hồ trôi qua kể từ lúc Lục lão phu nhân dùng thuốc của Phó Chi, tác dụng của thuốc chắc hẳn đã trôi đi 70 – 80%.

Lục Sơ Uyển nhìn Bạch Dao một cái: "Hơn nữa, trung y Mã đã nói những đơn thuốc của ông ấy sẽ không xung đột với bất kỳ loại thực phẩm chức năng nào. Ông ấy cũng là một trung y dày dặn kinh nghiệm, tay thần bệnh khỏi, Phó Chi thì mới bao lớn? Con bé còn chẳng hiểu gì về y học, mẹ vẫn nên tin lời của trung y Mã."

Trung y bao la và sâu sắc, tuổi tác và thâm niên càng lớn, độ sai lệch trong chuẩn đoán sẽ ít hơn so với những người trẻ tuổi.

Bạch Dao suy nghĩ một chút, gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play