Đập chứa nước ngầm hang Tứ Hải lần đầu tiên bùng nổ ô nhiễm tinh thần ở thời dân quốc, thời gian cụ thể không theo dõi được, trước sau xảy ra các loại dị vật, năm 1982 bị loại bỏ một nửa, chỉ giữ lại địa công một chân và đứa nhỏ khóc.

Lần thứ hai ô nhiễm tinh thần bùng nổ là năm 2004, trước sau xuất hiện nhân viên rừng phòng hộ, hai dị vật trong nhà gỗ trong rừng, trải qua điều tra phát hiện phạm vi ô nhiễm mở rộng, cuối cùng xem xét quyết định, niêm phong toàn bộ các mặt hang Tứ hải, thi hành giám sát và cách xử lý chậm rãi kiên trì tiến công, tìm kiếm phương pháp triệt để loại bỏ đập chứa nước ngầm.

Lần tìm kiếm này, 17 năm trôi qua, tổ chức vẫn như cũ không cách nào đặt chân vào trung tâm đập chứa nước ngầm.

Hơn nữa dựa vào số liệu giám sát mấy chục năm nay suy đoán lần thứ ba đập chứa nước ngầm bùng nổ ô nhiễm tinh thần ít nhất là 30 năm sau, cho nên trường học mới ấn định hang Tứ hải làm địa điểm thi, ai có thể ngờ được tai nạn vậy mà đến sớm!

Nhân viên giám sát: "Đập chứa nước ngầm ô nhiễm tinh thần dao động kịch liệt, máy bay không người lái quay chụp trên không vừa tiến vào sông ngầm dưới lòng đất bắt đầu rơi vỡ, tín hiệu định vị của học sinh và giám khảo lúc có lúc không, không cách nào đảm bảo duy trì liên lạc thời gian dài. Nhóm một đã xuất phát về phía nhà gỗ trong rừng tìm kiếm và giải cứu thí sinh Sầm Kim mất tích, xét thấy lần thứ ba ô nhiễm tinh thần đã bùng nổ, suy xét thời gian tìm kiếm và giải cứu là 40 phút. Sau 40 phút, tất cả mọi người giải tán khỏi hang Tứ Hải."

"Nhóm hai, nhóm ba binh sĩ đã xuất phát, trong vòng 30 phút hoàn thành trách nhiệm cứu viện.

Toàn thể giám khảo tiến bước về phía sông ngầm dưới lòng đất, xin hãy chú ý, tổ chức một tiếng sau mới có thể đến hang Tứ Hải, máy bay không người lái và hướng dẫn định vị toàn bộ mất tác dụng, trường học không cách nào đưa ra nhiệm vụ bất kì viện trợ nào, tất cả dựa vào các bạn, an nguy của 11 học sinh mới tiềm năng vô hạn liên quan đến trên người các bạn, hãy nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ cứu viện."

Bởi vì đánh giá cấp bậc nguy hiểm của hang Tứ Hải là an toàn, hơn nữa nửa năm trước đã thuận lợi hoàn thành bài thi ngoài giờ của bốn top học sinh mới, bởi vậy lần này chỉ phái 30 giám khảo dự bị của tổ chức và 3 nhóm nhỏ quân binh của nhà nước bảo vệ địa điểm thi.

Người trước không có độc lập xử lý qua sự kiện quái dị lớn, người sau toàn bộ là người thường, một cái xử lý không tốt, thất bại hoàn toàn đều có khả năng.

Còn may trong top học sinh mới này tiềm lực cao rất nhiều, chủ nhiệm giáo dục Thập Sát Hải đích thân đến, chẳng may cũng ở chỗ học sinh mới tiềm lực cao quá nhiều.

Nếu như hi sinh, tổn thất quá nặng. Nhân viên quan sát nghĩ như vậy.

Thập Sát Hải mặt mũi tối tăm, từ trong túi quần áo nhà sư màu vàng đào ra một chuỗi hạt kim cang nói: "Địa phương khác bên ngoài sông ngầm, thông tin vô tuyến có thể dùng không?"

"Trước mắt có thể sử dụng."

"Được, hai người các cô ở trong xe, phụ trách hướng cẫn đội ngũ cứu viện học sinh. Tôi đi đập chứa nước ngầm một chuyến."

Hai nhân viên quan sát nghe vậy không tán thành lắm, nhưng cũng biết nếu Thập Sát Hải đích thân đi, càng có thể giảm thiểu thương vong, cho dù các cô phản đối cũng vô dụng, cấp bậc Thập Sát Hải cao hơn các cô quá nhiều.

Cứ như vậy, binh sĩ và Thập Sát Hải lần lượt xuất phát, chỗ đất trống bỗng chốc trở nên vắng vẻ, thế là các giám khảo và tất cả binh sĩ xuất phát, tim của các nhân viên giám sát sít chặt lại, không hề dám thả lỏng.

Lúc này, sông ngầm dưới lòng đất.

Vô số thạch huỳnh phát ra ánh sáng màu xanh nhạt, chiếu sáng hang động đá vôi mờ tối và chiếu mặt sông sáng lấp lánh, mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng hai bên bờ sông, cách mỗi hai mét đặt một tượng đá thú giữ mộ.

Ví dụ Sầm Kim ở chỗ này, cậu liền sẽ nhận ra những tượng đá thú giữ mộ này rất giống thú giữ mộ đỉnh cột cột thần đạo, điểm khác biệt duy nhất là trong miệng tượng đá thú giữ mộ trong sông ngầm cắn phụ nữ mang thai mà không phải phần còn lại tứ chi đứa nhỏ.

Những tượng đá này sinh động như thật, đến mức có thể nhìn thấy trên mặt người phụ nữ mang thai đang bị nuốt chửng, nếp nhăn trên nét mặt tê liệt khổ sở.

11 học sinh mới tập chung với nhau, một giây trước còn là người cạnh tranh, một giây sau đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau.

Lúc nghe thấy thanh âm biểu thị nhắc nhở kết thúc thi, các học sinh mới còn chưa kịp hân hoan vui mừng thì phát hiện họ không tìm được đường ra, đồng hồ định vị phát không ra tín hiệu cầu viện, bị vây chết ở sông ngầm dưới lòng đất, không thể không cùng nhau hợp tác cố gắng ra khỏi sông ngầm.

Áo khoác da đỏ trong đó bởi vì càng quen thuộc dị vật hơn mà trở thành thủ lĩnh học sinh mới, bình tĩnh nói: "Gặp phải quái dị, nhất định phải duy trì bình tĩnh, đây là một trong quy định của trường. Tin tưởng trường, họ khẳng định biết tình huống, họ đang trên đường đến cứu viện chúng ta, đừng quên giám khảo cũng ở trong địa điểm thi. Mười phút trước, chúng ta mới bị giám khảo hố."

"Đây là khu vực cấm nguy hiểm cấp bậc bốn, trường học đến bây giờ không có người có thể đi sâu vào đập chứa nước ngầm, mà chúng ta ở sông ngầm, gần sát nhất đập chứa nước. Nếu như thật sự đập chứa nước ngầm xảy ra vấn đề, đến một trăm giám khảo cũng vô dụng." Có một nữ sinh tóc ngắn trong đó lạnh lùng nói.

"Chúng ta sẽ chết sao?"

"Sẽ không, trường học không phải nói hang Tứ Hải đến bây giờ chưa từng mất khống chế sao? Họ từng đảm bảo an toàn của thí sinh. Đầu trọc giám kháo chính kia vừa nhìn thì rất lợi hại, khẳng định có thể cứu chúng ta đi ra."

"Đúng, họ còn có quân đội, vũ khí nóng, dị vật nguy hiểm cấp bậc cao dù lợi hại cũng ngăn cản không được vũ khí hạt nhân."

"Nói cũng phải, phải tin tưởng lực lượng khoa học kĩ thuật." Có người nói chêm chọc cười nói, ý đồ làm dịu bầu không khí cẳng, kết quả phát hiện tinh thần của bạn không đúng lắm: "Trương Tân Giai, cậu sao vậy?"

"Tớ cảm thấy rất bất an." Trương Tân Giai giọng điệu hoang mang: "Tớ cảm thấy có vô số đôi mắt đang nhìn chằm chằm chúng ta, từ, từ những tượng đó quái gở kia, trong sông ngầm, còn có trong vách tường hang động đá vôi, vô số ánh mắt một đường nhìn chằm chằm chúng ta, các cậu, các cậu không cảm nhận được sao?"

Mọi người bị miêu tả của cậu ta dọa đến trong lòng sợ hãi, họ một đường gặp phải sự kiện quái dị gần như là do giám khảo chế tạo ra, chỉ chịu phải kinh hãi, cũng không có nguy hiểm tính mạng. Mà lúc này cuộc thi kết thúc, giám khảo bỗng nhiên không thấy tung tích, Trương Tân Giai lại nói có vô số đôi mắt đang nhìn chằm chằm họ, xác thực quá khủng bố rồi.

"Trương Tân Giai, mọi người đã không phải quan hệ cạnh tranh, cậu đừng dọa chúng tôi nữa."

"Tớ không có, tớ thật sự không dọa các cậu."

"Tớ có một nghi ngờ, sông ngầm dưới lòng đất là khu vực cảnh giới thứ năm, mà trong bí kíp thi của học sinh mới rõ ràng chỉ ra đặc trưng của dị vật khu vực cảnh giới bốn chỗ khác, duy nhất chỗ này một chữ không nhắc đến. Như vậy vấn đề đến rồi, dị vật chỗ này tên là gì? Đặc trưng cụ thể là gì? Trường học biết hay không? Nếu như biết, tại sao không có nhắc đến trong bí kíp?"

Áo khoác da đỏ cau này, cậu ta cũng nói không ra được, thế nên hỏi nữ sinh tóc ngắn vừa rồi dội nước lã: "Hoàng Khương, cậu biết bao nhiêu?"

Cha mẹ áo khoác da đỏ là nhân viên nội bộ chính phủ, phụ trách bộ phận sở tại và giao tiếp tổ chức, chủ yếu là làm một vài dân sự, bởi vậy rất sớm thì tiếp xúc về thế giới mới, liền trọng điểm bồi dưỡng con trai duy nhất, truyền bá cho cậu ta không ít kiến thức về thế giới mới.

Nhất là cuộc thi học sinh mới lần này, cha mẹ đặc biệt dặn dò cậu ta cùng với học sinh có bối cảnh cứng, thiên phú cao làm tốt quan hệ, trong đó có nữ sinh tóc ngắn này.

Nữ sinh tóc ngắn tên là Hoàng Khương, người Miêu Tứ Xuyên, đến từ tộc ma cổ truyền thừa thần bí cổ xưa, mà tộc ma cổ là một trong các thành viên hội đồng quản trị tổ chức khu vực Hoa Hạ, bối cảnh cực kì mạnh.

Áo khoác da đỏ từ lúc tiến vào hộp đen thì vẫn luôn cố ý vô ý tiếp cận Hoàng Khương, đáng tiếc tính cách Hoàng Khương lạnh lùng, khó mà lấy lòng.

Thời gian cuộc thi, biểu hiện của Hoàng Khương, mọi người nhìn ở trong mắt, khá là tin phục năng lực của cô, cho nên không hẹn mà cùng mong chờ cô có thể giải đáp nghi ngờ của họ.

Thế mà Hoàng Khương chỉ nhìn về phía Trương Tân Giai hỏi: "Cậu nói chi tiết cảm giác của cậu."

Trương Tân Giai kinh ngạc: "Cậu tin tớ?"

Hoàng Khương: "Miêu tả chi tiết."

Trương Tân Giai: "Lúc ở cửa hang động, tớ cảm thấy chỗ tối ôm của hang động đá vôi dường như có đôi mắt tà ác nhìn chằm chằm tớ, tớ nói không ra được, đó là một loại cảm giác rất khủng bố, khiến tớ sởn cả da gà, thoáng chốc liên tưởng đến chiến trường giết chóc, bạo lực đẫm máu, tớ giống như súc vật trong tình cảnh ở lò mổ đợi mổ, sợ hãi, hỗn loạn đến từ trong lòng, cho nên tớ cảm thấy rất tà ác. Sau khi vào đến, loại cảm giác bị tà ác giám thị càng ngày càng rõ ràng, cho đến vừa rồi mất đi tín hiệu, tớ cảm thấy xung quanh bốn phía toàn bộ đều là mắt, đôi mắt tà ác dày đặc, nhìn chằm chằm mỗi người chúng ta, sự việc tàn bạo đẫm máu đã xảy ra ở trên người chúng ta...."

"Đừng nói nữa!"

Mắt thấy tinh thần của Trương Tân Giai rất kém, dường như thật sự nhìn thấy đồ vật khủng bố gì đó, tinh thần cực kì hoảng hốt.

Phần hoảng hốt này ở trong bóng tối nhanh chóng truyền nhiễm, khiến các thí sinh cảm nhận bất an sâu sắc, áo khoác da đỏ nhanh chóng hét ngừng.

Thế mà đã trễ rồi, Trương Tân Giai bỗng nhiên nhìn trừng trừng phía sau mọi người, tinh thần hoảng hốt cực độ, sắc mặt tái nhợt, run cầm cập, người gần cậu ta nhất đến mức có thể nhìn thấy cánh tay, cổ cậu ta hiện lên từng mảnh da gà.

Đó là bản năng sinh lý của con người ở dưới trạng thái sợ hãi, không phải bịa chuyện có thể làm được.

Áo khoác da đỏ cổ họng nghẹn lại, tốc độ trái tim đập cực nhanh, sau ót lạnh buốt, không biết xảy ra chuyện gì, hình như cũng cảm nhận được đôi mắt tà ác kia.

Cậu ta chuyển động cái cổ cứng ngắc, nhìn về phía sau, chỉ có một hàng thú giữ mộ kì quái và bóng tối.

"Không đúng." Hoàng Khương nét mặt trang nghiêm.

"Sao thế? Cậu nhìn thấy cái gì?"

"Ánh sáng đang biến mất." Hoàng Khương giơ ngón tay chỉ đằng trước nói: "Lấy tớ làm tọa độ, một phút trước, huỳnh thạch phát ra ánh sáng yếu ớt ở tòa thú giữ mộ thứ mười lăm, bây giờ co lại đến tòa thứ tám. Bóng tối đang lặng lẽ nuốt chửng hang động đá vôi, tiếp cận chúng ta."

Người khác cũng phát hiện vấn đề, dồn dập lui ra sau, sợ hãi đến tim treo lên cuống họng: "Làm thế nào đây?"

Áo khoác da đỏ đến gần Hoàng Khương: "Bạn học Hoàng, bây giờ phải làm thế nào?"

Hoàng Khương lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng tối, không nói chuyện.

"Động rồi." Trương Tân Giai đồng tử giãn to, bỗng nhiên gào thét: "Tượng đá động rồi! Tớ nghe thấy tiếng gào thảm thiết của các cô ấy! Rất thảm! Rất đau!"

"Tiếng gào thảm tiếng cái gì? Tượng đá động rồi cái gì? Cậu đang nói cái gì? Trương Tân Giai cậu bình tĩnh một chút, duy trì bình tĩnh! ++, nhanh đánh ngất cậu ta, nếu tinh thần cậu ta sụp đổ sẽ điên!"

Trương Tân Giai phát ra tiếng gào thảm thiết thê lương, đẩy ra mọi người xông về phía bóng tối, chớp mắt biến mất không thấy nữa, mà bóng tối đã rút gần đến tòa thứ năm thú giữ mộ, cách họ tám mét.

Áo khoác da đỏ: "Lui ra sau, chạy trở về --"

"Không được, ánh sáng phía sau cũng biến mất, chúng ta ở trung tâm, trong bóng tối khẳng định có thể gì đó xông về phía chúng ta! Phải làm sao, tín hiệu cầu viện phát không ra được, liên lạc không được trường học."

"Chúng ta còn đang thi chứ? Cái này nhất định là giám khảo cố ý thiết kế đề thi."

"Tôi không thi nữa, tôi muốn đi về."

"Tôi bỏ thi, tôi bỏ thi, đại học Mi, các người nghe thấy không? Giám khảo ở chỗ nào? Nhanh ra đi, chúng tôi không thi nữa!"

.......

Tất cả đều sắp sụp đổ rồi, cảm xúc của họ bị sợ hãi chi phối, lý trí giảm xuống, hoảng loạn đến luống cuống, còn có người cho rằng dị vật núp trong tượng đá, mưu đồ tấn công tượng đá, dù cho trong tay họ không có vũ khí gì.

Áo khoác da đỏ cũng rất sợ hãi, nhưng cậu ta đến cùng quen thuộc dị vật, lực chống đỡ mạnh hơn, vẫn là đặt hy vọng ở trên người Hoàng Khương: "Bạn học Hoàng, tớ biết cậu là tộc ma cổ, xin cậu giúp chúng tôi."

Hoàng Khương nhìn áo khoác da đỏ, nét mặt không hề dao động, chỉ lắc đầu nói: "Tớ không có quyền hạn tìm hiểu cơ mật về hang Tứ Hải, thứ biết được không nhiều hơn cậu. Chẳng qua cậu nhớ hang Tứ Hải lúc đầu bị chú ý đến là bởi vì sự kiện quái dị gì không?"

"...Du khách gặp phải thi thể trôi nổi trên không trung."

"Từ đó hang Tứ Hải được liệt kê vào khu vực cấm, hồ sơ di vật chỉ có một hàng 'thi thể trôi nổi trên không trung' trước sau còn nghi vấn, bởi vì đoàn điều tra chưa từng tận mắt nhìn thấy thi thể trôi nổi trên không trung!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play