Sau khi đeo băng với găng tay xong, Hoàng Anh và Minh Anh cùng lên sàn thi đấu boxing, Minh Anh nhìn người đối diện hừng hực ý chí muốn tập boxing mà khóe miệng giật liên hồi.
Sao cô cứ cảm thấy tên này như muốn trả thù cô thế nhỉ?
Không hiểu sao mà ngày hôm qua cô có thể nảy sinh chút cảm tình với tên này chứ?
Hoàng Anh liếc cô, ra hiệu: “Cầm chắc vào.”
Minh Anh cố giữ cho mình một nụ cười tự nhiên nhất có thể: “Tôi hiểu rồi.”
Chẳng lẽ sau mấy lần bị cô đánh túi bụi, anh ta đã cố tình tạo ra sự việc lần này để trả thù cô.
Nhìn cái ánh mắt hừng hực chiến đấu kia kìa.
Hoàng Anh nhìn chằm chằm về phía đích đấm trước mắt, sau đó tiến đến đấm vài cú liên tiếp vào đích đấm.
Mặc dù Minh Anh có học võ và khỏe hơn nhiều người phụ nữ bình thường, nhưng phụ nữ với đàn ông cũng có phần chênh lệch, đối với cái lực đấm của người đàn ông này vẫn không cố đứng vững được, chân bị lùi sau vài bước.
Vài cú đầu còn còn chống được, mấy cú sau Minh Anh cảm thấy không tiêu rồi, cuối cùng cô không nhịn được mà như muốn hét lên: “Ở đây cũng có nhân viên mà, anh có thể gọi họ sao lại bảo tôi như vậy chứ?”
Quạu thật chứ!
Hoàng Anh ngưng hành động một chút, bình thản nói: “Có cô ở đây rồi tôi gọi người khác làm gì?”
Minh Anh cảm thấy tên này nhiều lúc khó hiểu đến không chịu nổi rồi.
Muốn hành cô thì nói thẳng đi, còn ra vẻ trượng nghĩa làm theo cái hợp đồng quỷ kia làm gì?
Nói xong Hoàng Anh tiếp túc đấm về đích đấm trong tay cô, Minh Anh thấy bực bội thật sự, cảm thấy nếu tiếp tục chắc cô bị người này “đấm” đến lăn ra khỏi sàn đấu mất, cuối cùng cô không nhịn được lớn tiếng: “Tôi với anh đấu một trận đi.”
Hoàng Anh dừng lại động tác, nhíu mày nhìn cô, hỏi: “Cái gì?”
Dường như anh không hiểu lời cô nói mà hỏi ngược lại.
Ánh mắt Minh Anh đầy kiên định nhìn anh: “Không phải anh đang tập luyện giãn gân cốt sao, cùng người khác thách đấu không phải thú vị hơn như này sao?”
Hoàng Anh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô thì thái dương khẽ giật giật, ánh mắt có phần khó hiểu: “Cô thấy có ai nam nữ lại đấu boxing với nhau không?”
Minh Anh nghe vậy thì thấy rất không phục, phản bác: “Nam nữ thì có sao? Anh thấy tôi là phụ nữ yếu ớt nên khinh thường tôi à?”
Hoàng Anh nghe vậy thái dương giật càng mạnh hơn, ánh mắt nhìn cô như đang nhìn người ngoài hành tinh: “Yếu ớt? Cô mà yếu ớt sao?”
Cô mà yếu ớt vậy những người phụ nữ khác gọi là gì?
Minh Anh: “…”
Cô...!Là phụ nữ yếu ớt mà...!
Vẫn như những người phụ nữ bình thường khác biết sợ ma, sợ mấy con bọ kinh dị các kiểu mà.
Một câu nói thôi đã thành công làm gương mặt của Minh Anh vốn bình tĩnh kiên định trở nên mất tự nhiên.
Hoàng Anh bỗng cảm thấy khá thú vị, nhìn cô nói: “Nếu cô đã muốn vậy thì được, đấu đi.”
Minh Anh ngước mắt nhìn anh, có phần không ngờ.
Cô chỉ đề nghị thế thôi, dự đoán chắc anh không rảnh rỗi mà muốn đấu với cô đâu.
Vậy mà anh ta đồng ý luôn.
Được rồi, cô sẽ cho anh biết thế nào là sức mạnh của con người biết võ.
Tác hại của việc trêu chọc phụ nữ.
Vì cùng anh đấu boxing nên Minh Anh phải đi đeo băng và găng tay.
Sau khi đeo băng và găng tay, cô trở lại sàn đấu, hai người đứng đối diện nhau, trong mắt Minh Anh hừng hực ý chí chiến đấu nhìn kẻ đối diện.
Hoàng Anh nhìn cô như vậy ánh mắt vẫn rất bình tĩnh, không có động thái nào khác.
Minh Anh thấy anh không có ý định tấn công cô liền chủ động ra đòn hướng về phía anh trước.
Hoàng Anh thấy cô tấn công thì bản thân phòng thủ, tránh đòn của cô.
Cứ liên tiếp như vậy, cô cứ lao đến tấn công, anh lại lùi sau phòng thủ, dây dưa như vậy một lúc lâu.
Lúc đầu còn thấy không sao, nhưng về sau cô cứ ra đòn bao nhiêu anh lại phòng thủ bấy nhiêu, không hề tấn công khiến Minh Anh bắt đầu phát điên.
Dồn lực vào cú đấm hơn.
Tên này sao lại không phản công chứ?
Vừa nãy còn hừng hực lắm mà?
Sao chỉ biết đứng đó mà phòng thủ chứ?
Người đàn ông vẫn rất bình tĩnh đỡ từng cú tấn công của cô, không hề phản công lại, cũng không tấn công.
Minh Anh nghiến răng, lao đến, tấn công mãi cũng có chút mệt, làm cô đấm trượt ra phía sau anh, như nghĩ ra gì đó, cô vòng tay qua cổ anh muốn vật anh xuống.
Hoàng Anh biết ý đồ của cô, anh vươn tay chắn trước ngực, nhanh tay đẩy cô xuống.
Minh Anh hoàn toàn không ngờ anh sẽ hành động như vậy, không kịp phản ứng ngã xuống.
Cả hai đồng thời ngã xuống sàn, khi ngã xuống tay Hoàng Anh chắn ngang cổ cô, do bất thình lình nên anh đè lên cô,trong phút chốc gương mặt hai người tựa sát lại gần nhau, cả hai cùng cảm nhận rõ hơi thở dồn dập của đối phương, bốn mắt cứ thế nhìn nhau.
Hà My giờ đây rất thường xuyên ở chỗ Gia Bảo, hôm nay đến đây tập thể hình một chút.
Cô ta vô tình đi ngang qua, không cẩn thận nhìn thấy cảnh này.