Bên tai đột nhiên truyền đến một câu hỏi như thế, Tô Trà đang ăn cơm nghe thấy thì nhìn về phía Tô Vận.

Tô Trà nhìn chằm chằm vào Tô Vận một lúc lâu, mãi đến khi Tô Vận cảm thấy mất tự nhiên, cô mới chậm rãi "À" một tiếng.

Đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, đôi mắt cô cong cong, ý cười xinh đẹp lưu chuyển giữa những đợt sóng mắt.

Giọng cô giòn tan: "Đó là do kiến thức của cô quá ít.

"Cô gái, sự ghen tị trong mắt cô sắp không che giấu được nữa rồi.

Mời cô che giấu cho kĩ một chút! Được chứ?Khi nghe thấy những lời mà Tô Trà nói, vẻ mặt của Tô Vận khẽ kinh ngạc trong chớp mắt, thế nhưng chờ đến khi cô ta hoàn hồn, ánh mắt cô ta nhìn Tô Trà đã trở nên âm u hơn nhiều.

Trong trí nhớ của cô ta, Tô Trà không phải loại người ngu dốt, thế nhưng cũng không thông minh đến mức này.

Đời trước cùng lắm Tô Trà chỉ tốt nghiệp cấp hai mà thôi, sau đó giúp đỡ viết văn bản, tài liệu trong thôn.

Đời sau, do cô ta sống lại từ nhỏ, cho nên mới mang theo ánh sáng của họ bá, trở thành đứa trẻ thông minh nhất thôn.

Từ năm thứ sáu tiểu học, mỗi lần thi cử, cô ta đều đứng thứ nhất khối, sau khi lên cấp hai, tuy rằng không phải lần thi nào cô ta cũng được lọt vào top mười khối, thế nhưng thành tích của cô ta vẫn luôn giữ vững trong khoảng top một trăm khối.

Lên cấp ba, thành tích vẫn luôn duy trì trong top hai trăm khối.

Hơn nữa trường cô ta học là trường cấp ba trọng điểm trên thị trấn, những học sinh có thể duy trì thành tích nằm trong top hai trăm khối là có thể thi đỗ cao đẳng, đại học rồi.

Đời này Tô Trà cũng dính chút ánh sáng của cô ta, thế nên thím hai và chú hai một khóc hai nháo ba thắt cổ mới để cho Tô Trà đi học cấp ba theo cô ta được.

Rõ ràng thành tích của Tô Trà vẫn luôn ở hạng trung bình, sao bây giờ lại đột nhiên trở nên thông minh như thế nhỉ?Không, cũng có thể do một nguyên nhân.

Nghĩ đến nguyên nhân này, Tô Vận hoàn toàn mất bình tĩnh.

Tô Vận nâng mắt lên, ánh mắt cẩn thận quan sát Tô Trà.

Nếu Tô Trà cũng giống cô ta! Có lẽ là ánh mắt của Tô Vận rõ ràng quá mức, cho nên Tô Trà không thể ngó lơ được.

Tức thì, Tô Trà quay đầu đối diện với tầm mắt của cô ta, một đôi mắt long lanh ánh nước, đôi lông mi đen dày khẽ chớp chớp hai cái.

Hai người đối mắt nhìn nhau, Tô Vận muốn nhìn ra điều gì đó từ gương mặt của Tô Trà, thế nhưng Tô Trà lại chẳng thể hiện ra chút khác thường nào cả.

Cô cứ thế để mặc đối phương tùy ý đánh giá.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play