Nửa năm lạnh nhạt với mẹ, Khúc Lệ San cũng có nỗi khổ riêng.

Cô không muốn để cho Đàm San biết được cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc của mình, vì thế cô hạn chế gặp lại mẹ mình hơn, chỉ sợ mỗi lần để bà nhìn thấy dáng vẻ giấu giếm tâm trạng của mình, ngày đêm lo âu suy nghĩ về cô lại đột phát bệnh tuổi già mất.
Khúc Lệ San thở dài một hơi, quay người lại để khăn tắm sang một bên, sau đó đi đến ngồi bên cửa sổ, ánh mắt hướng về bên ngoài mà nhìn xa xăm.
Có lẽ khoảng thời gian này, cô không thể tìm thấy án sáng tự do của mình rồi!
Bỗng nhiên ánh mắt của Khúc Lệ San khự lại, cô vô cùng ngạc nhiên, nhìn bóng dáng quen thuộc đang dừng lại trước cổng.

Người đàn bà mặc áo bộ đồ màu xanh dương sớm đã bạc màu, bà mỉm cười cúi đầu chào, sau đó được bảo vệ mở cửa cho vào.

Người đó không ai khác chính là Đàm San, mẹ của cô, đã ba năm qua cô không gặp lại bà, có vẻ như bà đã ốm đi rất nhiều.
Khúc Lệ San tự hỏi lòng mình, tại sao bà lại có mặt ở đây chứ? Lẽ nào bà ấy biết tin cô đã ra tù nên đã đến thăm? Nhưng Khúc Lệ San không thể để mẹ mình nhìn thấy bộ dạng không ra gì của mình như này được.
Cô tính lặng lẽ nhìn Đàm San đi vào bên trong đại sảnh, nhưng phía sau sau lưng bà đột nhiên xuất hiện một chiếc siêu xe đi với tốc độ nhanh, dường như là đang cố ý mà tông thẳng vào người bà.

Đàm San không kịp phải ứng lại, bị xe tông ngã về phía trước.

Bà chưa kịp hoàn hồn lại, chiếc siêu xe lao đến cán qua cơ thể gầy gò của bà, trên mặt đất loang nổ máu tươi, lúc bấy giờ chiếc siêu xe mới dừng lại.

Khúc Lệ San đứng hình mất vài giây, đôi mắt kinh hãi mở to nhìn về phía mẹ mình, hét lớn:
"Mẹ!"
Sắc mặt của Khúc Lệ San trắng bệch, không tin chiếc siêu xe đó chính là của Lục Triết Tần.

Vào giây phút ấy, cô hoàn toàn sụp đổ, hốc mắt nứt rạn, gào thét kêu thảm thiết.
Khúc Lệ San muốn chạy xuống xem tình trạng của mẹ, nhưng cửa phòng đã bị khóa, cô căn bản sức lực phụ nữ quá yếu ớt không thể nào phá nổi cánh cửa gỗ cứng cáp kia.
Cô như rơi vào tuyệt vọng, ngồi sụp xuống bên khung cửa sổ, miệng không ngừng gọi tiếng mẹ.
Vào giây phút tuyệt vọng nhất, Khúc Lệ San nhìn thấy phía dưới có hồ bơi, liếc nhìn cửa sổ được thiết kế kéo mở, hoàn toàn không có cột sắt che chắn.

Từ tầng ba nhảy xuống dưới hồ cũng không thể khiến cho người cô thịt nát xương tan được, mà đợt trước cô cũng từng nhảy lầu một lần rồi, đến khi đứng trên bậc cửa sổ nhảy xuống cô cũng chẳng có chút do dự hay sợ hãi gì, trực tiếp lao mình nhảy về phía hồ bơi.
Tùm...!rào...
Vừa rơi xuống, cơ thể của Khúc Lệ San va đập mạnh với mặt nước khiến cho cô cảm thấy đau rát vô cùng.

Nhưng cơn đau đó đâu thể sánh bằng cơn đau thấu xương thấu thịt của mẹ cô chịu đựng lúc này.
Khúc Lệ San ngoi lên mặt nước, cô không kịp lấy dưỡng khí để hô hấp, trực tiếp bơi về phía bờ hồ, quần áo ướt sũng dính chặt vào cơ thể của cô.

Khúc Lệ San vội chạy về phía mẹ mình đang nằm trong vũng máu loang lổ, hai tay run rẩy đỡ bà vào lòng.
Tâm trạng hốt hoảng, không biết là nước mắt hay nước ở dưới hồ không ngừng rơi xuống, đọng lại trên dáng vẻ nhợt nhạt của người phụ nữ trung niên.

Khúc Lệ San ôm chặt mẹ mình vào lòng, máu từ người bà nhuộm đỏ một màng vải trên người cô.
Khúc Lệ San lòng đau như cắt, miệng không ngừng gọi bà, sợ hãi tột cùng mà bật khóc lớn:

"Mẹ! Mẹ ơi! Mẹ đừng bỏ con mà! Con về với mẹ rồi đây! Mẹ ơi, mẹ! Mẹ đừng làm con sợ mà! Huhu! Con hứa mẹ, con không lấy anh ta nữa! Con sẽ nghe lời mẹ mà! Mẹ ơi, mẹ mở mắt ra nhìn con đi mà! Mẹ!"
Cho dù Khúc Lệ San có khản tiếng gọi nhưng hai mắt của bà nhắm nghiền lại, bất động nằm gọn trong vòng tay run rẩy của cô, toàn thân bà máu không ngừng chảy ra, da thịt dần trở nên tím tái.

"A..."
Khúc Lệ San điên cuồng hét to, hết ôm mẹ mình thật chặt rồi hôn má, vừa khóc vừa nói lời xin lỗi mà cô đã từng nợ bà, nhưng đáp lại cô chỉ là một bầu không khí im lặng, vọng lại tiếng khóc thương tâm của mình.

"Lục Triết Tần! Tại sao anh cứ làm khổ tôi suốt vậy? Tại sao hả? Aaaaa! Anh đã hứa với tôi, chỉ cần tôi không tìm đường chết, ngoan ngoãn nghe theo lời anh, cắn răng chịu đựng những ngày ăn dày vò, trở thành kẻ mang thai hộ, anh sẽ để mẹ tôi sống tốt! Tại sao anh lại lừa mẹ tôi đến đây, để tận mắt tôi chứng kiến anh hạnh hạ mẹ tôi ra nông nỗi này sao?"

Trong căn biệt thự rộng lớn vọng lại tiếng khóc đầy bi thương của người phụ nữ, vang lên như đang xé lòng của những người giúp việc có mặt ở đây vậy.
Tất cả giúp việc đều đứng trơ mắt ở đó nhìn mạng người đang đứng trên bờ vực của sự sống và cái chết, trong lòng dù thầm than cho số phận tổn thương đầy bi đát kia, nhưng không ai dám bước ra phụ giúp Khúc Lệ San một tay, cùng cô đưa bà đi cấp cứu.

Rất muốn cứu người, nhưng lại nhụt chí, không dám làm.

Bọn họ rất sợ! Sợ bị lây vạ! Ai nấy cũng đều biết, Khúc Lệ San bị Lục thiếu gia ghẻ lạnh, đến tính mạng sống chết cũng không thèm quan tâm.

Nếu ai trong số bọn họ dám tự tiện làm không có sự cho phép của Lục thiếu gia, chắc chắn sẽ bị trừng hắn ta phạt, nhẹ thì làm không công nửa năm, nặng thì bị nhốt trong kho tầng hầm, bỏ đói một tuần, sau đó anh ta sẽ sai người thả một bầy chuột bị bỏ đói lâu ngày vào trong căn phòng kín, người đó sẽ bị chuột gặm nhấm da thịt, cắn xé đến chết, xác sau đó sẽ bị thả xuống sông trôi ra biển.

"Mấy người đứng trơ mắt ở đó làm cái gì? Còn không mau gọi xe cứu thương đến đưa mẹ tôi đi cấp cứu? Các người có mắt không hả? Là một mạng người đó có biết không?"
Nhưng đáp lại lời oán trách của Khúc Lệ San, chỉ là những ánh mắt lạnh lùng, khinh bỉ, cùng với lời nói chế giễu từ những hầu gái trong nhà.
"Cô là cái thá gì mà ra lệnh cho chúng tôi? Không phải là Lục thiếu phu nhân cũng không phải Lục thiếu gia, chúng tôi tuyệt đối không được phép nghe theo mệnh lệnh của người ngoài."
Khúc Lệ San cắn răng chịu đựng, nhưng nước mắt không ngừng rơi như vũ bão.
"Tôi và Lục Triết Tần vẫn chưa ly hôn với nhau! Trong căn nhà này, tôi vẫn là Lục thiếu phu nhân! Mọi lời nói của tôi đều như mệnh lệnh của Lục thiếu gia! Tôi xin các người, van cầu các người hãy cứu mẹ tôi!"
Dường như không nhận được sự trợ giúp, Khúc Lệ San tuyệt vọng, đôi mắt sưng phù vì khóc nhìn về phía bác quản gia.
"Lão Hứa, tôi xin ông! Hãy giúp tôi lần này! Xin ông hãy cứu lấy mẹ tôi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play