Lạc Tuyết đang khiêng chồng tài liệu mà giáo viên nhờ đưa cho chủ nhiệm giao cho cô,đang đi trên hành lang trường học, đột nhiên có một nữ sinh cúi gầm mặt xuống đi từ hướng đối diện đến.
Cô ta đi ngang rồi tông vào người Lạc Tuyết mà không để ý.
Nhận thức được mình đã đụng trúng người ta, nữ sinh chỉ quay ra "xin lỗi" rồi đi ngay, dáng vẻ rất vội vàng.
"Không sao chứ?"
Giọng nói trầm ấm của nam nhân đã kéo Lạc Tuyết đang suy nghĩ về.
Trịnh Lục Vũ đang khom người, gom lại chồng tài liệu đã rớt giúp cô.
"Không sao"
Sau khi dọn xong mớ hỗn độn đưa lại cho Lạc Tuyết thì cô lại nói.
"Thầy cầm đi"
Trịnh Lục Vũ:"..."
"Là giáo viên khác kêu em đưa đến cho thầy đó, nếu thầy đã ở đây rồi vậy thì thầy cầm đi ạ"
Trịnh Lục Vũ không nghĩ tới, tiện tay giúp người lại mang thêm gánh nặng cho mình.
Nếu là học sinh khác thì cũng sẽ lễ phép đưa đến tận phòng giáo viên, chứ ai lại làm như cô chứ.
"Thầy, thầy cứ đứng suy nghĩ gì vậy? Em mỏi tay lắm rồi đây nè"
Anh ta cũng chỉ có thể trầm mặt nhận lấy, dù sao cũng là đưa cho mình.
Ba ngày liên tiếp không có chuyện gì xảy ra, đến ngày thứ tư thì bắt đầu có biến lớn.
Giờ ra chơi của các học sinh, các nam sinh thì chơi bóng trên sân chạy nhảy vui vẻ.
Bổng nhiên một thứ âm thanh kinh dị phát ra, làm lòng người hoang mang sợ hãi tột độ.
"Aaaaaa!"
Tất cả mọi thứ đang rất bình thường, đột nhiên từ trên cao rơi xuống một người, máu văng ra khắp nơi, thịt be bét lẫn lộn, cơ thể rơi từ độ cao sân thượng lập tức bị cong quẹo thảm không nỡ nhìn.
Âm thanh lúc thân thể rơi xuống còn rõ mồn một.
Đột nhiên rơi xuống một cái *phịch* rõ to.
Lúc Lạc Tuyết xuất hiện ở hiện trường thì cảnh sát đã làm một cái rào chặn mọi người ở bên ngoài hiện trường rồi.
Người chết là một nữ sinh, chưa rõ nguyên nhân.
Vài ngày trước vẫn còn cười nói bình thường, đột nhiên hôm nay lại nhảy lầu.
Cảnh sát bắt đầu vào cuộc để điều tra sự việc, các học sinh đều phải lấy lời khai trong khi đợi phụ huynh nạn nhân đến.
Vì là cả một trường học nên thời gian phá án sẽ phải kéo dài khá lâu, chuyện này cũng dẫn đến việc thi cử tiếp theo sẽ bị dời lịch ra xa hơn.
Sau ba tiếng đồng hồ tra hỏi, theo như lời khai của phụ huynh nạn nhân và cả học sinh trong trường thì nữ sinh rất bình thường.
Lúc trước cũng cười nói rất hoạt bát, nhưng mà liên tiếp bốn ngày trước khi diễn ra vụ việc này, đột nhiên nữ sinh có biểu hiện lạ, luôn sợ hãi nhìn xung quanh còn bắt đầu ngại giao tiếp và tránh tiếp xúc gần với nam giới, cho dù ở nhà cũng là cúi gầm mặt xong lại chui rút trong phòng không ra ngoài.
Cuối cùng cảnh sát chỉ có thể quay về đồn tiếp tục điều tra.
Sau một đêm trôi đi, sáng ngày hôm sau cảnh sát quay lại đã đưa ra một tin chấn động.
Trong điện thoại của nạn nhân luôn đăng nhặp vào một trang web, trong đó có một video một nữ sinh bị luân phiên c**ng h**p.
Video đã được xử lý qua, mặt của các nam sinh đều bị che lại chỉ chừa khuôn mặt của nữ sinh là lộ rõ.
Trùng hợp nữ sinh này giống hệt nạn nhân.
Dựa theo trang phục, chắc là đồng phục cấp hai của trường xx mà lúc trước nạn nhân từng học, trong video theo phân tích của chuyên gia thì có cả năm người, bốn nam một nữ trừ nạn nhân ra.
"Đây...!đây không phải sự thật đúng không anh cảnh sát?"
Mẹ của nạn nhân ôm lấy chồng mình, giọng nói run rẩy không tin được vào mắt mình.
"Con...!con gái tôi hoàn toàn bình thường, con bé không thể nào bị như vậy được!"
"Sao có thể, con của tôi, con gái của tôi nó...!nó...!nó rất bình thường!"
"Không! Tôi không tin chuyện này đâu!"
Chồng của bà ta cũng không hơn là mấy, nhưng vẫn cố kiềm nén cảm xúc ngăn vợ mình.
"Mình à, có gì cũng phải bình tĩnh mọi chuyện mới dễ xử lý được"
Cảnh sát nhìn hai người cũng hiểu:" tôi biết cảm giác của hai người nhưng video này qua tra xét nghiêm ngặt của chuyên gia, đây không phải cắt ghép mà là thật"
"Anh chị hãy thử nhớ lại khoảng thời gian trước đây, cô bé có biểu hiện gì khác lạ hay không?"
Người vợ còn đang trong cú sốc miệng liên tục lẩm bẩm, chỉ có người chồng còn tỉnh táo chút ít nhớ lại từng chút một.
"Quả thật...!quả thật trước đây con bé thường có một khỏang thời gian rất ít nói, không những vậy con bé còn hay ăn mặc kín đáo hơn, hầu như đều mặc áo khoác dù là ở nhà hay ra ngoài"
"Chúng tôi có hỏi con bé có muốn đi bệnh viện không thì con bé chỉ nói nó bệnh cảm nhẹ, không chịu đi"
"Vậy chắc có lẽ trước đây con của anh chị đã vướng vào một vụ quấy rối và bạo lực học đường, anh chị cũng đừng quá bi quan có thể chỉ là suy đoán của tôi thôi, chúng tôi sẽ cố gắng điều tra hết sức để cho anh chị có thể xoa dịu tâm trạng đau buồn lúc này"
Người đàn ông vừa ôm vợ mình trấn an, vừa gật đầu cảm ơn chú cảnh sát.
Tin tức bên ngoài hoàn toàn bị che đậy, không hề lọt gió ra ngoài, cuối cùng người ta cũng chỉ có thể đoán già đoán non là nạn nhân bị áp lực học dẫn đến tự sát.
Chỉ có người trong cuộc là cảnh sát và phụ huynh nạn nhân là rõ.
Cũng còn hai người nữa cũng rõ chuyện này, thậm chí là tận mắt thấy toàn bộ, nguyên nhân vụ việc có vẻ còn nhiều uẩn khúc bên trong..