Như Hoan hoảng hốt muốn giật lại vòng tay nhưng vô ích.
Ả chỉ có thể quơ quào tay trong không khí biểu hiện muốn biện minh cho mình.
"Không...!không, không phải ta...!là là cô ta là cô ta, cô ta chạm vào ta nên mới như vậy"
Thấy giải thích cũng không có tác dụng ả bắt đầu cầu cứu, ả nhào về phía sư phụ của mình nói.
"Sư phụ, sư phụ cứu con, không phải con con bị oan, sư phụ!"
Sư phụ ả chỉ trầm mặt nhìn ả mày dần nheo lại.
"Làm sao cứu, chuyện đã rành rành ra đó ngươi biện minh cũng vô ích thôi, mau giơ tay chịu trói còn có thể giảm nhẹ tội"
Ả đứng hình, không một ai tin ả, mà vốn chính là ả làm, đến ả cũng không tin được bản thân làm sao họ tin tưởng được.
Vốn bình thường ả đã hống hách cũng không coi ai ở đây ra cái thá gì, liền bị nhiều người ghét, bên ngoài miệng lúc nào cũng nịnh nọt nhưng sau lưng chính là khinh bỉ vô cùng.
Bây giờ có cơ hội tại sao không lật mặt.
Mọi người cùng nhau bao vây ả lại, định bắt ả theo luật mà trị.
Luật lệ ở đây chính là có ba loại, nếu đệ tử phạm lỗi nhẹ thì sẽ bị cấm túc phạt quỳ một tuần không được ăn, vốn người tu đạo cũng không cần ăn gì, còn lọai hai chính là đệ tử phạm lỗi nặng nhưng vẫn trong mức chấp nhận được sẽ bị đưa đến Linh Trì chịu phạt, nghe nói Linh Trì rất đang sợ người đi ra từ đó cũng không muốn kể lại, loại cuối chính là đệ tử phạm phải lỗi đến cả thiên đạo cũng không thể dung được sẽ bị đánh roi một ngàn cái, sau đó bị phế đi toàn bộ tu vi bị đầy đi đến Hoang Vực.
Mọi người vừa định động thủ lập tức có một đạo thân ảnh đen lướt ngang qua rồi đem theo Như Hoan biến mất, thời gian chưa quá năm giây.
Chuyện này sớm muộn gì cũng đến tai hoàng đế, họ cũng chỉ có thế cử người đại diện đến đàm phán.
Lúc đầu ông cũng không tin nữ nhi của mình có thể làm ra được loại chuyện này, định mắng mỏ bọn người này một trận không ngờ lại lôi ra được chứng cứ.
Cuối cùng cũng chỉ có thể tạm thời giấu tin tức để lòng dân lặng một thời gian đã, ông cũng cử người âm thầm tìm Như Hoan.
Dù gì cũng phải nghe chính tai lý do tại sao nữ nhi mình làm vậy.
Ở một nơi khác, Như Hoan tỉnh lại trong một hang động nhỏ, ả nằm trên chiếc giường đá chậm rãi ngồi dậy, đầu óc còn đang mơ hồ chưa kịp tiếp thu hoàn cảnh.
Ả chớp mắt vài cái sau đó hồi thần nhìn xung quanh, không phải nhà lao gì đó ả thở phào.
Còn đang không biết sao ả lại ở đây thì một bóng người xuất hiện.
Khắc Ly xuất hiện từ trong hư không đi đến bên cạnh Như Hoan.
"Ngươi tỉnh rồi"
Như Hoan:" là ngươi cứu ta?"
"Tuy trận chiến đó bên phe ta bị tổn thất nhiều nhưng nhờ ngươi, nên tất cả không thiệt mạng"
"Ngươi vẫn còn có ích với ta"
Ả vừa mừng vì thoát ra khỏi đám người sắp xử tội mình được.
Vì ở cạnh Khắc Ly khiến ả cảm thấy an toàn một chút nên đã bình tỉnh lại.
Như Hoan:" lời hứa đó...!không thực hiện được nữa...!phải không?"
Lời hứa khi cả hai nói rằng hắn sẽ giúp ả có được tình cảm của Dương Lâm cuối cùng cũng không thực hiện được.
Khắc Ly:" đúng vậy, nhưng thay vào đó ta sẽ giúp ngươi ẩn nấu bọn người kia, đổi lại ngươi sẽ trở thành người bên cạnh ta"
"Thế nào?"
Ả bây giờ cũng không còn nơi nào để đi, nếu ra ngoài bây giờ người tìm ả sẽ thấy, cấu kết với ma tộc không phải tội nhẹ.
Cho dù là bị lợi dụng thì ả cũng muốn được sống,ả không muốn suốt đời làm phế nhân, trở thành người bại hoại trong lời bách tính nói.
Sau một thời gian mất tích bọn họ cũng không biết, thực lực của Như Hoan ba tháng mất tích này đã tăng đáng kể.
Thấy vậy ánh mắt của Khắc Ly đối với ả ngày một tốt, ánh mắt cũng không che giấu được sự diệu dàng ẩn ẩn có vài tình cảm khác.
Ả cũng đã quen, thời gian chung đụng của cả hai trong thời gian này là rất nhiều, người đã đi ả cũng không thể cứ nhớ mãi.
Ả quyết định buôn tha không lưu luyến Dương Lâm nữa.
Tỉ lệ tiếp xúc thân thể cũng một nhiều, ban đầu trạng thái linh hồn của Khắc Ly là hơi mờ nhạt đến bây giờ đã đậm bằng trạng thái của một người bình thường.
Như Hoan nhìn hắn thường xuyên nên đã quen, cũng không nhìn thấy điểm khác biệt, có điều ả cảm nhận được lực lượng Khắc Ly đang dần khôi phục.
Khắc Ly dường như đoán được suy nghĩ ả nói.
"Bên trong ngươi có một phần ma lực của ta, chính là quan hệ cộng sinh ngươi tốt ta tốt, ngươi xấu ta xấu"
Nói dễ hiểu chính là nếu như thực lực ngươi tăng thì ta cũng sẽ hưởng được lợi, còn nếu ngươi bị thương yếu đi thì ta cũng sẽ cảm nhận được.
"Biện pháp này so với Linh Thảo thì ta sẽ hồi sinh nhanh hơn"
Như Hoan nghe vậy ả vui mừng, có lẽ hắn sẽ sống lại, có lẽ hai người bọn họ cũng có cơ hội...
Khắc Ly nói đến đó thì ngừng, ánh mắt nhìn về hướng Như Hoan đang biểu hiện vui mừng, cũng không lộ ra cảm xúc nhiều, vẫn như thường chính là vẻ mặt có vẻ thân thiết dễ gần lại đẹp mắt kia..