Tôi cười nhạt:
– Tiếc là mày vẫn chưa chết.
– Sao mẹ lại làm thế với con ạ mẹ ơi? – Nó van nài – Mẹ bảo con không được hãm hại Tiểu Mạch và Quả Nhi, con không giết một ai trong hai người họ cả. Còn cái gã Giang Huyền nữa, con hận gã như vậy, ghen gã ghét gã, từng giây từng phút con đều muốn băm gã nát vụn. Con sợ mẹ tức giận nên vẫn chưa giết gã thôi, con cố kiềm chế lắm rồi. Con nghiện giết người mất rồi, muốn con cai hoàn toàn thì khó lắm, khó lắm ạ. Nếu mẹ nhắc con, răn con, chắc chắn con sẽ cai được, con sẽ cố gắng gấp bội. Xin mẹ, mẹ ơi, hãy tha cho con. Cứu con với, được không ạ?
– Tao cũng tin là tao có thể cứu mày nhưng thực tế chứng minh rằng, mày hết thuốc chữa rồi. Trong thế giới này, không phải cứ nói một câu xin lỗi là tội giết người của mày được tha, mà mày phải đền mạng cho họ. – Tôi nắm chặt que diêm trong tay mình.
– Nhưng con yêu mẹ. – Tịch Vụ vươn tay ra, như muốn chạm vào tôi, bàn tay nó bị dây thừng trói chặt vào thành giường – Trước đây con giả vờ thành Hà Thủ Dương vì muốn lại gần mẹ với thân phận sạch sẽ hơn. Mẹ thích kiểu người như Hà Thủ Dương hơn so với cái ngữ quái vật như con đây. Quả nhiên, con nghĩ đúng mà: sau khi phát hiện thân phận thật của con, mẹ sợ phát run liền, hận không thể trốn khỏi con ngay lập tức. Dẫu vậy, con vẫn không kiềm được mà yêu mẹ. Cho dù mẹ đưa con kẹo ngọt hay độc đắng, đời này, con chỉ mỗi yêu mẹ thôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT