10,
Thật ra tôi giận không phải về buổi hẹn hò, mà là nghĩ đến Lục Ngôn có 20 người yêu cũ, nó giống như cái gai đ â m vào lòng tôi, nhổ ra không được, để đó cũng không xong.
Tại sao anh lại có nhiều người yêu cũ như thế?
Rõ ràng khi còn nhỏ anh ấy vẫn độc thân.
Nhưng mà dù sao cũng không thể so sánh hồi nhỏ với bây giờ được!
Tôi quyết định tìm hiểu Lục Ngôn của hiện tại.
Tôi nên bắt đầu từ chỗ anh trai.
Tôi mời anh ấy đi ăn cơm.
Vì cái gọi là bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm*, tôi hỏi gì anh trai cũng khai hết.
(*) Ý là nhận được lợi ích của người ta thì phải nể mặt người ta.
Nhờ thế tôi mới biết mẹ của Lục Ngôn vì bị bệnh nên đã mất từ vài năm trước, bố anh ấy lấy vợ mới, mẹ kế còn mang theo một đứa con gái, tóm lại là gia đình rất phức tạp.
Nhưng Lục Ngôn chưa bao giờ nói với tôi.
“Yên tâm đi, thật ra nó cũng không định kể với anh. Hôm đó anh cùng nó bàn chuyện công việc, vô tình gặp bố mẹ nó và đứa con gái kia ra ngoài ăn cơm.”
“Mẹ nó mới mất không lâu bố nó đã lấy vợ mới, nó cảm thấy bố nó không tôn trọng mẹ nó. Mối quan hệ giữa hai người đó rất căng.”
“Thật ra Lục Ngôn làm việc chăm chỉ như vậy là đang muốn cạnh tranh với bố nó.”
Anh trai an ủi tôi: “Em và Lục Ngôn mới ở bên nhau, sau này nó muốn nói sẽ tự nói với em, em yên tâm, đừng nôn nóng, các cụ nói dục tốc bất đạt.”
Reng reng.
Là một số lạ.
Sau khi đọc nội dung tin nhắn, tôi mới biết đó là số của Lục Ngôn, anh đổi số vì bị mất điện thoại.
Anh hỏi tôi đang ở đâu.
Tôi nói cho anh biết, tôi đang ăn cơm cùng anh trai.
Anh bảo tôi cứ chơi với anh trai đi.
Sau đó, đến lượt anh trai tôi nhìn điện thoại, lại còn đặc biệt nhìn tôi một lúc.
Điều này làm tôi nghi ngờ Lục Ngôn đang nhắn tin với anh trai tôi. Hai người này đang nói cái gì thế!
“Đi, anh dẫn em đi mua túi.”
Có vấn đề, chắc chắn có vấn đề!
Anh trai tôi chưa bao giờ hào phóng với tôi như thế!
Anh đưa tôi đến Hermes.
Khi thanh toán, anh ấy còn không thèm chớp mắt.
Điều này càng làm tôi chắc chắn Lục Ngôn và anh trai tôi đang có bí mật gì đó, và tiền mua túi cho tôi là của Lục Ngôn!
“Em muốn đi đâu nữa?” Anh trai tôi hỏi.
Tôi tò mò nhìn anh, ngập ngừng hỏi: “Em muốn đi đâu, mua gì, anh đều trả tiền à? Hào phóng như vậy sao?”
Anh tôi gật đầu khẳng định: “Anh bao hết!”
Tôi nghe xong cười haha, khoanh tay trước ngực: “Anh à, vừa nãy là Lục Ngôn nhắn tin cho anh đúng không?”
Anh tôi lập tức chột dạ nhìn đi chỗ khác: “Không có!”
“Nếu anh không nói thì thôi, em về nhà ngủ!”
Anh tôi lập tức cản tôi lại: “Không được, em chưa về được, đi dạo thêm mấy vòng đi!”
Dưới sự tra hỏi của tôi, anh tôi chỉ đành nói thật.
Bây giờ Lục Ngôn đang ở nhà chuẩn bị bất ngờ cho tôi.
Muốn xin lỗi tôi vì chuyện hôm trước.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT