Hồi nãy hoàn toàn là nhờ khí chất ác bá chống đỡ, nỗ lực khiến cho mình không quá căng thẳng. Nhưng chờ đến lúc đóng cửa lại, khí chất ác bá liền tan biến, hai chân cậu cảm thấy mềm nhũn, thiếu chút nữa trực tiếp quỳ trên mặt đất.
Quả nhiên, không nên sĩ diện, cái thứ như mặt mũi thật sự không thể giữ.
Vừa rồi lúc ở trong phòng tắm, chân cậu mềm đến mức chỉ có thể dựa vào tường để tắm. Cậu vừa tắm rửa, vừa nhớ lại tình cảnh bị lật qua lật lại tối hôm qua, cố ném cũng ném không ra. Những âm thanh đó giống như không được phát ra từ miệng cậu, còn sau đó nữa cậu hoàn toàn không có tí sức nào nữa, vẫn là do Tống Thời Hàn ôm cậu đi tắm rửa.
Nhưng anh hẳn cũng là lần đầu tiên làm việc này, động tác tắm rửa có chút ngúc ngắc không nói, sau khi tắm xong anh lại vào phòng tắm......
Tả Đào dùng sức vỗ vào mặt mình, ngăn cản ý tưởng nguy hiểm tiếp tục lên men.
Tội lỗi,
Quả thực không biết tiết chế.
Tống Thời Hàn bình thường trông có vẻ không để bụng rất nhiều chuyện, nhưng kỳ thật trong lòng lại nhớ rất kỹ, có rất nhiều lúc, khi cậu còn đang trong trạng thái mơ màng, luôn cảm giác có chút quen thuộc, giống như một đoạn ngắn nào đó mà cậu trộm xem trong những quyển đồng nhân văn trên mạng.
Tả Đào xoa xoa eo, ấn thang máy, đi xuống tầng 1 của khách sạn.
Suốt một đêm mưa đứt quãng, nhưng sáng hôm sau lại sáng trong. Ánh mặt trời buổi sớm xuyên qua những khóm cây trên lối đi, hiện tại nhiệt độ còn chưa tăng cao, bầu không khí mang theo sự mát mẻ thoải mái.
Tả Đào chậm rãi thở ra một hơi, đứng dưới bóng cây duỗi chân rồi hoạt động cổ vai, còn chưa kịp tiếp tục đi về phía trước, nơi xa lại truyền đến tiếng hít sáo ngả ngớn.
Tả Đào theo tiếng nhìn lại, vừa vặn thấy Ngô Thủy Ba từ bên kia đường đi tới. Khác không nói, có lúc Tả Đào thật sự bội phục Ngô Thủy Ba ——
Cậu vừa kiểm tra tin nhắn trong nhóm, rõ ràng nhóm người này tối hôm qua hơn hai giờ sáng mới quay lại, nhưng lúc này còn chưa tới 8 giờ, hắn cư nhiên đã trang điểm xong xuôi, trên người mặc một bộ đồ đi biển có hoa màu xanh, kết hợp với một đôi giày thể thao, trên tay còn ôm một trái dừa, giống như đang sải bước trên sàn catwalk.
"Ừ, bạn trai anh đi chạy bộ buổi sớm, anh bồi em ấy đi bộ tới đây." Ngô Thủy Ba tháo kính râm ra, nhét vào túi áo sơ mi: "Em cũng rất sớm......"
Âm cuối vừa mới rơi xuống, hắn như đã nhận ra cái gì, đột nhiên tiến lên nửa bước, tầm mắt đột nhiên trở nên sắc bén: "Hai người làm rồi?!!"
Một tia buồn ngủ cuối cùng của Tả Đào bị những lời nói của Ngô Thủy Ba làm tan thành mây khói, thiếu chút nữa lảo đảo ngã xuống.
"Anh đang nói cái gì, em nghe không hiểu."
Tả Đào giả bộ không hiểu rõ.
Ngô Thủy Ba thì lại cười hiểu ý, hắn dùng tay không ôm trái dừa nhẹ nhàng chạm vào bả vai Tả Đào: "Bạn nhỏ, chuyện này em không giấu được anh đâu."
Tả Đào bất động thanh sắc, tiếp tục đi lên phía trước, không để ý đến hắn: "Anh mới làm."
"Em cũng nhìn ra." Ngô Thủy Ba cười hắc hắc một tiếng, đáp rất dứt khoát: "Nhưng ngày hôm qua anh trở về quá muộn, cũng không được mấy hiệp."
Hắn nói, lại dùng ngón tay chỉ dấu hôn trên cổ Tả Đào, ý bảo: "Có thể nhìn ra được tối hôm qua hai người rất kịch liệt."
Tả Đào: "......"
Rất tốt, một điểm khác cậu vô cùng bội phục Ngô Thủy Ba cũng xuất hiện, đây là chuyện mà có thể nói ra ngoài sao?
Ngô Thủy Ba dùng thực tế chứng minh là có thể.
Hắn đi song song bên người Tả Đào, ra vẻ anh em tốt ôm lấy cánh tay Tả Đào: "Tới, anh đỡ em."
Tả Đào quả thực không thể hiểu được: "Anh đỡ em làm gì?"
Ngô Thủy Ba nói: "Em có muốn nhìn tư thế đi đường hiện tại của mình thế nào không?"
Tả Đào sắc mặt cứng đờ, bị hắn nói đến hoảng sợ: "Tư thế như nào."
Ngô Thủy Ba híp mắt nhìn Tả Đào một cái, Tả Đào bị hắn nhìn như vậy càng không được tự nhiên, da gà da vịt nổi hết cả lên, không tự chủ được mà thẳng sống lưng.
Ngô Thủy Ba: "Bộ dạng như bị đào rỗng."
Trái tim Tả Đào lộp bộp một cái: "......"
Cậu nhịn không được bắt đầu hoài nghi, chẳng lẽ thật sự rõ ràng đến vậy sao?
"Ha ha ha, trêu em thôi, cũng không khoa trương đến như vậy, chỉ là ông già tản bộ ở ven đường đi còn nhanh hơn em ha ha ha ha."
Ngô Thủy Ba che miệng cười hắc hắc một tiếng, không tiếp tục chơi xấu, càng thêm hiểu rõ nói: "Cho nên đừng giả bộ nữa, tối hôm qua hai người làm rồi đúng không?"
Hắn nói, lại dùng cánh tay vỗ vỗ Tả Đào: "Có mệt hay không?"
Tả Đào tức giận đẩy hắn, gằn giọng nói: "Em mẹ nó là...... Làm." Hai chữ cưới cùng hạ giọng thấp nhất có thể, sau đó lại nhanh chóng cất cao: "Không phải tàn!!!"
"Đủ dùng sao?" Ngô Thủy Ba nói: "Không đủ chỗ anh còn có."
Ý thức được Ngô Thủy Ba đang chỉ cái gì, Tả Đào quả thực là nghiến răng nghiến lợi: "Không cần, em tự mình mua."
Ngô Thủy Ba "Oa" một tiếng, hút một miếng dừa: "Xem ra là đã dùng hết?"
Tả Đào quả thực bị hắn hỏi đến chết lặng: "Anh quản được sao?"
Hai người vừa nói chuyện vừa đi đến cửa hàng ăn sáng, Ngô Thủy Ba đi theo phía sau Tả Đào gọi bữa sáng, rồi lại dặn dò cậu đừng ăn quá nhiều đồ dầu mỡ, buổi sáng ăn chút tào phớ là được.
Trên đường trở về hai người lại nhắc đến chuyện thi đấu.
"Anh thật sự không mong đám người GG sẽ vào trận chung kết, các em nhớ phải cố lên!" Nghĩ tới cái gì, Ngô Thủy Ba lại thở dài: "Chính là đáng tiếc cho FG, tuy không mất đi tư cách tham dự giải thế giới, nhưng có lẽ Wizard không có cách nào lên sân khấu nữa."
Tả Đào sửng sốt: "Có ý gì?"
"Hử?" Ngô Thủy Ba cũng có chút kỳ quái: "Em còn chưa biết sao, có lẽ Wizard muốn xuất ngũ, mấy ngày hôm trước còn mời bác sĩ chuyên môn ở nước ngoài xem tay, hôm nay vừa đến tỉnh J."
Việc này Tả Đào có nghe Khương Minh nhắc qua, kỳ thật cũng không phải bí mật gì, chiến thuật thông thường của FG trước đây là hoang dã, phần lớn kinh tế trong game đều ưu tiên cho Wizard. Nhưng từ mùa giải này bắt đầu, từ cuộc thi lớn lớn bé bé đến xem, FG vẫn luôn dần dần chuyển biến chiến thuật, các fans lâu đời cũng đều có thể nhìn ra.
Ngay cả trận thi đấu ngày hôm qua của bọn họ, từ trận đầu phần lớn kinh tế đều cho đường giữa. Mãi đến về sau, Wizard mới không có cách nào lại lần nữa lên làm chủ lực, ít nhất miễn cưỡng hòa nhau một ván, không tính quá khó coi.
Sau trận khởi động đầu tiên, trên mạng xuất hiện tin tức rằng Wizard có thể sẽ sớm giải nghệ.
Tả Đào mơ hồ có thể đoán được tại sai, chỉ là không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy.
Lúc trở lại khách sạn, Ngô Thủy Ba chưa tiến vào, mà đi tìm Tiêu Hoành còn đang chạy bộ.
Tả Đào thì xách theo bữa sáng lên lầu.
Lúc trở lại phòng, Tống Thời Hàn quả nhiên đã thu dọn sạch sẽ, khăn trải giường nhăn nheo rối tung cũng đã được thay mới.
Đặt bữa sáng lên bàn, Tả Đào trực tiếp nằm liệt trên sô pha.
"Muốn ngủ tiếp một lát không?"
Tống Thời Hàn ngồi xuống bên cạnh Tả Đào, hôn xuống khóe môi cậu.
Tả Đào lắc lắc đầu, kỳ thật không quá buồn ngủ, chủ yếu là eo đau, đặc biệt là lúc nhìn thấy Tống Thời Hàn liền càng thấy đau hơn: "Em ngồi ở đây nghỉ ngơi một lát là được."
Tống Thời Hàn "Ừ" một tiếng: "Vậy em lên giường nằm một lát đi."
Tả Đào hiện tại vừa nghe đến chữ giường, là mí mắt liền nhảy dựng lên: "Nằm làm gì?"
Tống Thời Hàn nói: "Bôi thuốc."
"Bôi thuốc gì?" Tả Đào tim đập nhanh hơn: "Không phải tối qua bôi thuốc rồi sao......"
Tống Thời Hàn có chút buồn cười nhìn cậu: "Buổi sáng chưa kịp kiểm tra, anh lại nhìn một chút, bôi thuốc sẽ khôi phục nhanh hơn."
Tả Đào: "......"
Mười phút sau,
Tả Đào lại một lần nữa mặt đỏ tai hồng rời phòng.
Quả thực so với làm chuyện gì đó còn xấu hổ hơn.
——
Buổi sáng 11 giờ, mọi người lại khôi phục cuộc sống huấn luyện như thường.
Tối hôm qua mọi người đều ngủ rất muộn, lúc ngồi xuống ghế còn ngáp dài một cái.
Tả Đào cũng bị lây nên ngáp một cái.
"Hử?"
Vương Thu thấy Tả Đào cũng ở bên ngáp dài, nhìn lại: "Quả Đào, không phải tối hôm qua em không đi ra ngoài sao, sao bây giờ cũng buồn ngủ vậy?"
"Dạ, tối hôm qua em xem video hơi muộn."
Tới gần cuối tháng, thời lượng phát sóng của Tả Đào vẫn chưa hoàn thành, lúc mọi người còn chưa tới đủ cậu liền mở phát sóng trực tiếp, lo lắng bị các fans trong phòng phát hiện ra cái gì, liền liếc nhìn Vương Thu một cái. Ngoại trừ vô thức lấy tay che cổ ra, bộ dạng vẫn đạm nhiên như thường.
Vương Thu không hoài nghi, "À" một tiếng, thuận miệng hỏi: "Còn đội trưởng đâu, hai người các em tối qua ở cùng nhau?"
Tả Đào mặt không đổi sắc: "Dạ, cùng nhau xem vìdeo."
"Trời, hai người chăm chỉ thiệt." Vương Thu có chút chột dạ: "Vậy tối nay anh sẽ xem cùng hai người."
Tống Thời Hàn nhàn nhạt nói: "Chính cậu không thể tự mình xem sao?"
Tay Tả Đào run lên, hoàn mỹ đoạt phái của Tống Thời Hàn.
Các fans canh giữ ở trong phòng chú ý tới điểm này, đã sớm dựng lên lỗ tai lên hóng ——
【???? 】
【 cảm ơn tin nóng từ Thu tổng. Rất tuyệt, toàn bộ thế giới đều biết Fire và con trai tôi đã ngủ cùng một cái giường. 】
【 không phải, thì ra tối hôm qua Fire không tham gia tụ hội với mọi người sao? 】
【 Cùng nhau xem video, có chúa mới tin, hai người lén lút ở trong phòng hôn nhau đúng không? 】
【 Có bản lĩnh nhóc thả cái tay trên cổ xuống, ba cái dâu tây, tôi vừa mới đếm rõ rành rành. 】
【 Đôi tình nhân này càng ngày càng lớn mật, lần trước thi đấu Pink còn biết dán băng cá nhân lên cổ, hiện tại ha ha ha ha ——】
Tả Đào lặng lẽ nâng cổ áo lên cao hơn một chút: "Ừm, vừa nãy có người hỏi Ma Linh trang bị cái gì, đợi lát nữa em sẽ chia sẻ trong khu bình luận."
Dứt lời, một loạt thanh âm khác xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp.
【 Đội Wildfire mục nát từ trong ra ngoài, còn chưa chạm tới rìa Champions League đã muốn nóng lòng tổ chức ăn mừng? 】
【 Lầu trên, là kẻ điên từ nơi nào tới? 】
【 Ăn ngay nói thật mà thôi, từ vòng bảng đến giờ chưa thấy thực lực của Wildfire mạnh bao nhiêu, chính là fan não tàn nhiều. Lần này có thể thắng cũng là vì tay Wizard bị thương đúng không? 】
【 Mắt mày có vấn đề à, trong thời gian ngắn ngủi mấy tháng, tích phân tổng hợp trực tiếp xông lên hạng nhất, mày còn dám nói là không mạnh. 】
【 Màu có bản lĩnh, thì lên mà rhi đấu. 】
Lúc Tả Đào thấy những lời này. Đối với đám anti-fan, hiện tại cậu đã có thể hoàn toàn không để trong lòng, động tay cấm nói một cái, nói: "Trận này đánh xong liền tắt sóng, mọi người không cần phải cãi nhau."
【 ha ha ha, chột dạ có phải hay không? 】
【 Đừng gấp tắt sóng, lại nói thêm hồi nữa. 】
【 Nghe nói các ngươi khi dễ tuyển thủ nước ngoài, thiệt hay giả? 】
【 Ừ ừ, tôi liền muốn hỏi một câu, Wizard và Fire đều là tuyển thủ cùng kỳ, hiện tại Wizard chuẩn bị xuất ngũ, Fire khi nào lui? 】
【GG rất xui xẻo, cư nhiên cùng bọn họ chung một tòa khách sạn, không bị xa lánh mới là lạ. 】
【 Có một nói một, chẳng lẽ chiến đội lưu manh như GG không nên bị xa lánh sao? 】
【 Người trong vòng đều biết Fire có tính cách đi, ỷ vào mấy trăm năm trước có một chút thành tích, ai cũng không để trong mắt. 】
Tả Đào vốn không thèm để ý tới những người này, nhưng khi nhìn đến những bình luận này, liền nhịn không được cười lạnh một tiếng: "Đừng nói tôi và Fire ngủ cùng một chỗ, cũng không hiểu rõ anh ấy là người thế nào. Bạn cũng rất lợi hại, trước lộ mặt ra trước rồi hãy nói người ta để vào mắt."
【 a a a a a!!! 】
【 Oa, tính tình nóng này vậy sao, lời này lại không phải tôi nói. 】
【 Từ bên GG lại đây, huấn luyện viên bọn họ nói Wildfire có thể thắng là do ăn vận kít chó mà thôi. 】
"Ừ ừ, vậy bạn liền đi chuyển lời cho huấn luyện viên GG, trận chung kết chờ chúng tôi đi đánh bạo bọn họ. Thuận tiện để bọn họ mở mang tầm mắt, bằng không lần sau nắm đấm của tôi không chỉ xuất hiện trong trò chơi."
Vừa dứt lời, phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên bị đặc hiệu của món quà bao trùm.
Liền thấy nữ sĩ thổ hào Hoa súng hạnh phúc mang theo huân chương xuất hiện ở phòng phát sóng trực tiếp ——
【 người dùng [ Hoa súng hạnh phúc ] tặng cho streamer 50 tên lửa! 】
【[ Hoa súng hạnh phúc ]: Con trai nói đúng. Cũng không biết GG là chiến đội gà rừng từ đâu nhảy tới, nghe cũng chưa từng nghe qua, có thể đi tới trận chung kết, GG mới là đụng phải vận kít chó đấy? 】
Theo sát sau đó, lại nột loại đặc hiệu nhảy ra ——
【 Người dùng [ Nhà giàu câu cá ] tặng streamer 100 tên lửa! 】
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT