Sau khi Tả Đào đăng weibo này, liền nhắm mắt lại bắt đầu ấp ủ buồn ngủ.

Nhưng có lẽ trước khi đi ngủ cậu nghĩ đến quá nhiều chuyện kỳ ​​quái, nửa đêm ngủ không được yên ổn, vẫn là tới nửa đêm về sáng, cậu mơ mơ màng màng mà ôm lấy cánh tay Tống Thời Hàn, mới dần dần ngủ say.

Hôm sau.

Tả Đào tỉnh dậy đã gần chín giờ rưỡi sáng, cậu xoay người ngáp một cái. Tay theo thói quen đặt sang bên cạnh, miễn cưỡng mở mắt ra, phát hiện Tống Thời Hàn đã không còn trong phòng.

Nhưng hẳn là mới ra cửa không bao lâu, trong chăn còn lưu lại độ ấm cơ thể.

Tả Đào híp mắt gãi gãi tóc, ở trên giường thất thần hồi lâu, từ dưới gối lấy điện thoại di động ra. Cậu gửi cho Tống Thời Hàn một tin nhắn, lại nhớ tới cái gì, tiện tay click vào icon Weibo.

Trải qua thời gian cả đêmn, bài đăng trên weibo trước khi đi ngủ của anh đã có gần 10.000 bình luận.

【ZZ: Mới xác định quan hệ với đội tượng chưa đến một tháng, nếu đã xảy ra cái đó, có phải hơi nóng vội hay không? 】

Khu bình luận ——

【?????? 】

【 Hơn nửa đêm hỏi cái gì thế này? / Anh thật không trung thực.jpg】

【 Chuyện gì đang xảy ra vậy, tôi không hiểu lắm. Bạn cũng đang yêu à?!! 】

【 Vấn đề này không phải quá rõ ràng rồi sao, rốt cuộc là bạn muốn phát sinh, hay là đối phương muốn phát sinh cái gì? 】

【 Tôi cảm thấy còn phải xem tình huống, nếu trước khi hai người xác định quan hệ đã có khoảng thời gian ái muội khá lâu, hẳn là có thể. 】

【 Người đâu, đem lồng gà tới đây!!! 】

【 Cũng không coi là nóng vội, rất bình thường. Còn có......ZZ bạn thật sự không coi chúng tôi là người ngoài sao?/ ngượng ngùng.jpg】

【 Quan trọng nhất vẫn là xem ý nguyện của đối phương, ngươi tình ta nguyện vẫn là rất quan trọng, phải biết rằng dưa hái xanh không ngọt. 】

【 Cậu nói là bạn trai hay là bạn gái? 】

【 Lầu trên, tôi nhớ ZZ là nam mà, cậu hỏi cái vấn đề gì vậy/ che mặt.jpg】

【 Tôi đương nhiên biết ZZ là nam, nhưng là gay nói cho tôi biết, ZZ có hơi gaygay, điểm này có thể dựa trên nhóm anh hùng mà thường ngày hắn hay chơi kết luận ra. 】

【 Tôi bừng tỉnh đại ngộ, giống như xác thật một chuyện. @ZZ, nhanh thành thật khai báo, có phải cậu kết giao với bạn trai hay không, không hổ là khuê mật của Pink, thoát FA đều phải một trước một sau. 】

Đại bộ phận bình luận trong khu bình luận đều cùng một ý kiến, trăm bình luận chỉ có một bình luận mang tính chất tham khảo, hơn nữa, trong số tất cả các bình luận tham khảo, đều coi như 2 ý kiến chia đều.

Tả Đào: "......"

Cho nên tối hôm cậu nghĩ như thế nào, mà cư nhiên đi hỏi những người này cái vấn đề đó.

Coi như bài đăng Weibo này có cũng như không.

Mà làm người khác cạn lời nhất là, Vương Thu ngay mười phút trước cũng để lại một bình luận ——

【 Wildfire - Thu: Không phải chứ, cậu đói khát vậy sao? / cười xấu xa.jpg】

Nói đến đây, Vương Thu và cái thân phận ZZ này sớm đã kết mối thù sâu nặng, Tả Đào tuân theo nguyên tắc không thể rớt hình tượng, ánh mắt dừng ở hai chữ ' đói khát ', vô cùng chân thành mà trả lời một chữ lăn.

Ánh mặt trời chiếu sáng ngoài cửa sổ, xuyên thấu qua sáng tấm kính, mơ hồ có thể nhìn thấy bụi bặm đang nhảy múa nhấp nhô trong ánh sáng.

Tả Đào với đôi tai đỏ bừng đi vào phòng tắm để tắm rửa, ký ức tối qua lại hiện lên trong đầu. Hiển nhiên không liên quan gì đến đói khát, cậu nhiều nhất chỉ là lần đầu yêu, có chút không thành thạo, cần phải tham khảo ý kiến ​​của mọi người.

Khiêm tốn thỉnh giáo mọi người, có vấn đề gì sao?

Sau khi trấn an bản thân và tắm rửa sạch sẽ, Tả Đào thản nhiên tìm một bộ quần áo để thay rồi đi đến phòng tập ở cuối hành lang. Nói là phòng huấn luyện nhưng diện tích chắc chắn khác xa căn cứ, chỉ đặt năm chiếc máy tính cao cấp nhất trong phòng, ngoài ra còn một chiếc ghế sofa, trên ghế sofa cũng được trang bị một thiết bị ghi hình.

Chỉ thế mà thôi, nếu bỏ cái gì khác vào sẽ thấy chật chội.

Nhưng cù sao cũng là ở bên ngoài, điều kiện thế này đã tương đối ổn.

Tả Đào bước ra khỏi cửa, tình cờ nghe được Khương Minh đang hồi tưởng chuyện xưa, nói rằng hơn mười năm trước khi ra ngoài thi đấu đều phải ở tiệm net, mỗi ngày ăn mì gói, nào so được với hiện tại. Điểm này Tả Đào cũng có ấn tượng, trước đây cậu từng nghe Tô Nguyệt Yểu nhắc qua,môi trường thể thao điện tử khi đó không giống như bây giờ, mọi người đều phải cõng áp lực và gánh vác nặng nề trên vai.

Hiếm có nhiều người dậy sớm như vậy, ngoại trừ cậu ra, mọi người đều ngồi ở bên trong, Tống Thời Hàn thì vừa mới nhắn lại là anh đi lấy bữa sáng cho cậu.

Tả Đào vừa mở cửa liền nhìn thấy Vương Thu trong miệng ngậm ống hút sữa chua, màn hình điện thoại di động vẫn ở giao diện weibo: "Ha ha ha. Anh Khương, tạm thời đừng nói chuyện quá khứ nữa. ZZ thoát FA khi nào, anh biết không?"

Khương Minh lắc lắc đầu, nhíu mày: "Không rõ lắm, không nghe cậu ấy nhắc qua. Em nghe tin tức từ đâu?"

"Weibo của cậu ấy." Vương Thu đầu tiên là mỉm cười chào hỏi Tả Đào, sau đó phát hiện ra điều gì đó liền bổ sung: "Hả? Đợi đã, ZZ cũng ở tỉnh J à?"

"Tôi thấy địa chỉ IP của cậu ta cũng ở tỉnh J."

Vương Thu ngước mắt tò mò hỏi: "Quả Đào em biết không?"

"Hả?" Tả Đào trong lòng nói đương nhiên biết nhưng ngoài mặt lại làm bộ không rõ ngồi xuống vị trí của mình, khởi động máy tính lên: "À, anh nói ZZ hả, lúc trước em có thấy cậu ấy nhắc qua, hẳn là tới tỉnh J xem thi đấu."

Lý do này thật hoàn hảo, giải đấu mùa hè lấy thanh thế tổ mà tổ chức đến bây giờ, nhưng chỉ cần là người thích chơi game, có cơ hội mà nói đều muốn đến hiện trường xem thi đấu trực tiếp, hơn nữa ZZ lại là người bồi chơi của trò 《 Wind Up 》, đến tỉnh J xem thi đấu cũng rất bình thường.

Đúng như dự đoán, không ai nghi ngờ gì cả.

Khương Minh thậm chí còn trách Tả Đào không đề cập trước chuyện này với mình, nói: "Vậy tại sao em không nói trước với anh? Chúng ta còn thừa không ít về người thân, vị trí xem đều rất tốt." Dừng một chút, lại nói: "Pink, hay là em đem phiếu của anh cầm sang cho cậu ấy đi."

Tả Đào mấp máy môi dưới, nhưng chưa kịp nói, Khương Minh dường như đã hạ quyết tâm: "Lấy hai cái. Không phải cậu ấy vừa nói có đối tượng rồi sao?"

Tả Đào: "Kỳ thật......" Cậu cũng là tạm thời quyết định thả ZZ ra.

"Lại nói đã lâu không thấy ZZ rồi."

Nhưng mà hiện thực lại không cho Tả Đào cơ hội nói chuyện. Bên kia, Tư Tranh hiển nhiên cũng có chút tò mò, vuốt ve cằm, nói: "Cảm giác kỹ thuật của cậu ta rất lợi hại, lúc trước vẫn luôn để cho hắn bồi luyện rất lãng phí, trước kia ở Phong thị cũng không có cơ hội gặp mặt."

Vương Thu nghe vậy thổn thức một tiếng.

Nháo loạn ầm ĩ thì nháo loạn ầm ĩ, kỳ thật hắn cũng cảm thấy thao tác của ZZ không có vấn đề: "Đúng vậy, nếu cậu ta đi đánh chuyên nghiệp, thành tích hẳn là sẽ không quá kém, không rõ hắn nghĩ như thế nào."

Đang nói, Tống Thời Hàn vừa vặn đẩy cửa đi vào.

Tư Tranh thấy hộp đồ ăn sáng trên tay Tống Thời Hàn, ở bên cạnh "Chậc" một tiếng, cảm thán: "Thật tốt."

"Vậy trước cứ vậy đã." Khương Minh cũng đã sớm chịu đựng đủ cảnh suốt ngày phải cùng ZZ nói chuyện trên mạng, đã bắt đầu ở trong lòng tính toán nhân cơ hội này kéo ZZ vào chiến đội luôn, từ trên sô pha đứng dậy: "Anh đi về lấy vé trước, em xem buổi tối tìm chút thời gian đưa vé cho người ta, để Fire lái xe đưa em đi."

Tống Thời Hàn nhìn về phía Khương Minh: "Đang nói chuyện gì vậy?"

Khương Minh vui tươi hớn hở mà đi ra ngoài: "Lát nữa tôi định nhờ Pink gửi vé cho ZZ. Cậu ấy cũng ở tỉnh J."

Tả Đào: "......"

Tống Thời Hàn cụp mắt nhìn Tả Đào, không biết anh đang suy nghĩ gì, lông mày dường như hơi nhướng lên, nở một nụ cười rất nhạt.

"Ăn chút gì đó trước đi."

Tống Thời Hàn đưa hộp cơm cho Tả Đào, lại tiếp tục hỏi thêm một câu: "Em định khi nào thì đưa?"

"Ha hả......" Tả Đào cười gượng hai tiếng, chỉ có thể tiếp tục nói hươu nói vượn: "Sau đi ạ, con người ZZ rất kỳ quái, không chừng cậu ấy cũng không muốn ghế hàng đầu đâu?"

Cat có chút khó hiểu: "Tại sao, ghế hàng đầu không phải tầm nhìn sẽ tốt hơn sao?"

Tả Đào tiếp tục cười gượng, há miệng cắn một ngụm hơn nửa cái bánh bao: "Đúng vậy. Cho nên em mới nói, có đôi khi cậu ấy rất kỳ quái."

Vương Thu: "Cái này anh rất đồng ý với Quả Đào." Hắn nói: "ZZ nếu không kỳ quái nói, cũng không đến lên Weibo đăng loại này."

"Weibo loại nào?" Tống Thời Hàn hỏi.

"Chính là cái loại này."

Vương Thu đơn giản bấm trở lại giao diện weibo vừa rồi, đưa điện thoại di động cho Tống Thời Hàn: "Chính cậu xem đi, tôi thấy hơi xấu hổ không dám độc ra."

Một câu "Anh giả bộ ngây thơ cái gì" bị nghẹn trong cổ họng. Hiện tại Tả Đào rất hối hận, nếu thời gian có thể quay ngược trở lại, cậu có nhảy xuống từ tầng cao nhất của cái khách sạn này, cũng sẽ không đăng bài Weibo kia.

Chủ yếu là ngay cả một cái đáp án cũng không có.

May mà Tống Thời Hàn chỉ nhìn lướt qua một cái liền hồi ánh mắt,đối chủ đề này hắn cũng không nói thêm gì nữa, thay vào đó nhắc lại vấn đề thi đấu, thuận tiện còn nói về sự thay đổi của một số anh hùng, thấy đề tài dần dần bị dời đi, lúc này Tả Đào mới âm thầm mà nhẹ nhàng thở ra.

Còn may còn may, tình hình không trở nên tồi tệ hơn.

Tả Đào ăn bữa sáng mà Tống Thời Hàn đưa tới, trái tim lo lắng của cậu cuối cùng đã trở lại vị trí ban đầu.

Sau bữa sáng, mọi người lại bắt đầu bận rộn.

Khương Minh rất nhanh liền mang hai tấm vé trở lại phòng tập, chỉ đem vé để lên bàn Tả Đào, thấy thời gian không còn sớm cũng không nói nhiều, trực tiếp đón mọi người tiến vào huấn luận bình thường. Giữa trưa, khách sạn mang thức ăn lên bằng xe đẩy, mọi người chỉ ăn đơn giản mấy miếng rồi lại tiếp tục thử nghiệm mấy phương án mới.

Dựa theo ý nghĩ của Khương Minh và Tống Thời Hàn, khiếm khi có phiên bản đối tốt với pháp sư, bọn họ hoàn toàn có thể đem cái ưu thế này phóng đại hơn nữa. Vương Thu vốn dĩ đã chơi pháp sư thì không cần nhiều lời, còn về phần Tả Đào, trước mắt trong lúc thi đấu có khuynh hướng sử dụng một số hỗ trợ chủ AP, thêm nữa bản thân Tả Đào tương đối thiên vị loại anh hùng hỗ trợ này, khi đánh ra sẽ có thể đạt hiệu quả tốt hơn.

Vấn đề duy nhất là hiệu ứng bonus của loại nhân vật phụ này lên đồng đội là rất ít, thậm chí một số còn không có bonus nào cả. Hơn nữa, rất dễ bị nhắm vào, cho nên trong một đống hỗ trợ này, mọi người lại lọc ra tương đối nhiều anh hùng có kỹ năng khống chế, thuận tiện điều chỉnh lại phương án chí viện của các đường ở giai đoạn trước. Nếu thuận lợi, ở giai đoạn trước bọn họ có thể đẩy nhanh tốc độ.

"Tình huống đại khái là như vậy."

Khương Minh nhéo giữa mày, nói: "Chỉ là cũng bởi vậy, áp lực của Pink sẽ có chút lớn, em có thể thừa nhận sao?"

"Không thành vấn đề." Tả Đào khoa tay múa chân làm thủ thế OK, xoay xoay cổ tay, theo bản năng nói câu: "Đến lúc đó nhất định sẽ đánh Star không dám rời khỏi tháp."

Bất cứ khi nào nhắc đến trò chơi, trên người Tả Đào đều sẽ bộc lộ ra mũi nhọn. Mặt mày thiếu niên như phát sáng, tất cả đều là tự tin, thế cho nên làm cho Khương Minh chợt nhớ đến trận đấu tập của Tả Đào với GGF khi cậu mới gia nhập Wildfire, khi đó Tả Đào khả năng kiểm soát chi tiết làm cho tất cả mọi người lắp bắp kinh hãi. Mà cho tới bây giờ, trải qua huấn huyện hàng ngày, cậu chỉ biết trở nên càng mạnh hơn.

Khương Minh vỗ vỗ vai cậu: "Được, là thời điểm làm cho bọn họ lại lần nữa nếm thử nỗi sợ hãi khi bị chúng ta chi phối."

"Trận đấu hôm nay sẽ sớm bắt đầu phải không?"

Vương Thu ngáp một cái sau, ngẩng đầu nhìn thời gian.

Khương Minh nói: "Ừ, anh không mang theo di động bên người, ai mở lên đi?"

Dù hôm nay không đến sân vận động xem trận đấu nhưng Khương Minh vẫn dự định cho mọi người xem toàn bộ trận đấu thông qua truyền hình trực tiếp tại căn cứ.

Điện thoại di động của Tả Đào ở bên cạnh con chuột, cậu thản nhiên cầm lên và nói: "Để em đi." Cậu nói, rồi dùng di động ấn mở phát sóng trực tiếp rồi kết nối với tivi. Với tư cách là một trong những nhà tổ chứ, Tiểu Hùng TV vẫn luôn phát sóng toàn bộ hành trình thi đấu.

Đường truyền mạng rất nhanh, Cat hạ rèm trong nhà xuống, màn hình trò chơi đã hiển thị trên tường, hai đội vừa kết thúc phiên Cấm/Chọn, Sweets thắng trận ngày hôm qua đối chiến với Bear.

Kỹ thuật thao tác của hai chiến đội kỳ thật không kém quá nhiều, cũng đúng là bởi vì duyên cớ này, mà quá trình thi đấu vô cùng căng thẳng, ít nhất cũng được coi là hay. Trong ván BO5 đầu tiên, Bear đã cướp được Baron vào thời điểm quan trọng, dưới tình trạng tất cả mọi người đều nhận được phần thưởng BUFF của rồng lớn, cuối cùng thắng hiểm Sweets ở phút thứ 38,9 giây.

Lúc vừa mới xem thi đấu Tả Đào có uống hơi nhiều nước, trong 10 phút nghỉ ngơi, cậu đứng dậy đi WC, thuận tiện mang theo di động của mình.

Sau khi đi vệ sinh, Tả Đào không lập tức trở về. Xem màn hình năm sáu tiếng, mắt cậu vẫn có chút chua xót, cậu nhìn xa xăm trước cửa sổ hành lang, nhìn nhìn rồi nghĩ đến cái gì, lại theo bản năng lấy điện thoại đem ra, ấn vào Weibo.

Nhờ thói quen nhỏ hay quên mọi thứ ban tặng mà cậu đã hoàn toàn quên mất việc điện thoại của mình vẫn đang kết nối với màn hình.

Cậu nhìn giao diện weibo chỉ cảm thấy quá xấu hổ.

Tả Đào nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy cái này weibo không nên lưu lại, cứ việc nên biết hay không nên biết đều bị mọi người biết cả rồi, cậu vẫn muốn hủy thi diệt tích, ít nhất cậu còn có thể tự mình lừa gạt rằng chưa có chuyện gì xảy ra.

Nhưng ngón tay của cậu dừng ở nút xóa nửa giây, Tả Đào do dự một chút, rồi lại bấm vào khu vực bình luận. Chỉ mới một buổi sáng từ lúc cậu tỉnh dậy đã tăng thêm vài ngàn bình luận, không chừng thực sự sẽ có đáp án.

Tả Đào vô cùng chờ mong ấn vào khu bình luận khu lựa chọn những bình luận mới nhất, nhưng nhưng khi nhìn thấy bình luận đầu tiên trên màn hình, khóe miệng cậu giật giật——

【 Tực sự làm người ta không nói nên lời, cái này cũng có thể lấy ra để hỏi, có phải những người chơi game đầu óc đều không tốt lắm không? Giống như một kẻ ngốc trong tình yêu. 】

Cùng lúc đó, trong phòng tập được ngăn cách bởi hai bức tường.

Đám người Tống Thời Hàn vốn đang nghe đang nghe bình luận viên đánh giá trận đấu trước, đồng thời trao đổi ý kiến. Nhưng mà giây tiếp theo, liền thấy vốn đang bình luận trò chơi bỗng chuyển đổi sang giao diện Weibo.

Như cũ làia ——

【ZZ: Mới xác định quan hệ với đội tượng chưa đến một tháng, nếu đã xảy ra cái đó, có phải hơi nóng vội hay không? 】

Vương Thu trực tiếp cười ầm lên: "Ha ha ha ha ha!" Hắn liếc mắt nhìn Tống Thời Hàn, nói: "Quả Đào cư nhiên đến bây giờ mới bắt đầu ăn dưa, không được mỗi lần tôi nhìn thấy Weibo này là muốn cười một lần. Đúng vậy tôi cũng muốn hỏi ZZ rốt cuộc là dạng yêu đương ngu ngốc gì, cư nhiên lên mạng hỏi cái vấn đề này."

Nhưng mà không chờ hắn cười xong, trong nhà lập tức an tĩnh lại.

Vương Thu thấy Tống Thời Hàn hơi nhướng mày, tư thế thản nhiên thường ngày của anh đã tiêu tán đi rất nhiều, nhưng cũng nhìn không racó bao nhiêu khiếp sợ...... Chỉ là nhất thời kinh ngạc, giữa mày hiện ra một chút bất đắc dĩ, như đang cảm thán về hành vi lỗ mãng này.

Không chỉ Tống Thời Hàn, mọi người đều dừng lại không nói.

Vương Thu quay đầu lại: "Sao thế, sao không ai nói gì nữa?"

Hắn nói xong đồng thời ngẩng đầu lên. Trong màn hình, giao diện diện thoại lại xuất hiện nửa bàn phím ở dưới, đang ở bị di động chủ nhân bay nhanh đánh.

【 Bạn mới là yêu đương ngu ngốc. 】

Ngay sau đó, nút gửi được nhấn.

ID trả lời - ZZ, phía sau tài khoản còn có hai chữ "tác giả".

Trong phòng lặng im như tờ.

Sau khi chú ý đến chi tiết này, tiếng cười của Vương Thu bỗng trở nên lúng túng và mờ mịt: "Hả?"

"Đây không phải là di động của Quả Đào sao...... Sao lại có ZZ chui vào đây?"

Khương Minh có khả năng cũng nghi ngờ nhân sinh, đến nỗi quên nuốt trà hoa cúc trong miệng, vẻ mặt rất khó hiểu: "Đúng vậy, sao ZZ chui vào đây được vậy? Cậu ta ở căn cứ của chúng ta? Không đúng, đây là di động của Pink mà......"

Tư Tranh cùng Cat hai người cũng là đầy mặt ngốc. Theo sát, tuy rằng không lập tức hiểu được, lại cũng giống như chậm rãi dư vị qua chút cái gì, không hẹn mà cùng mà đồng loạt nhìn về phía hiện trường phản ứng nhất bình đạm Tống Thời Hàn.

Tống Thời Hàn giơ tay trái lên nhéo trán.

Tư Tranh cảm thấy chuyện này có lẽ còn xấu hổ hơn hắn tưởng tượng, hắn ho khan "Đội trưởng, hay là anh đi nói với Quả Đào một tiếng, nói di động của em ấy còn kết......"

Chỉ là hắn chưa kịp nói xong, Tả Đào đã đẩy cửa đi vào.

Sau khi trả lời người đó, cậu không có ý định tiếp tục đối thoại nồng nhiệt với người đó nên trực tiếp xóa weibo của mình, lúc này cả người liền thần thanh khí sảng.

Nhưng không chờ cậu sảng đưuọc bao lâu, liền nghênh đón bộ mặt dại ra của mọi người, Tả Đào định nói một câu "Mọi người làm sao vậy", thì bỗng thấy màn hình tivi đang chiếu. Trong chớp nhoáng, căn bản không đợi mọi người nhiều lời, trước mặt cậu tối sầm lại, nháy mắt —— quay lại khởi nguyên của vạn vật, bắt đầu từ khi địa cầu xuất hiện ánh sáng, cỏ cây dưới đất mọc chiếc lá đầu tiên, lại đến biến chuyển từng ngày cho tới bây giờ, những tòa nhà cao tầng mọc lên rồi lại đổ xuống mọi thứ đều trở nên rõ ràng.

Giống như bị sét đánh tại chỗ.

Nhìn vào hình ảnh trên màn hình, lại nhớ tới chuyện mình vừa mới làm. Tả Đào cảm thấy, chính mình nếu là một nhân vật trong truyện tranh, hẳn lúc nãy đã chia năm xẻ bảy, cũng có lẽ đã hóa thành bột mịn bị gió thổi bay rồi không chừng.

Đây không còn là trình độ đi xa nữa.

Đêm nay cậu sẽ mua vé rời khỏi địa cầu.

Giây tiếp theo, Tả Đào lui về phía sau nửa bước.

Cậu hít thật sau, sau đó mặt không biểu tình mà "Rầm" một tiếng, hung hăng đóng cửa lại.

- ----------------------

Ngày bé Đào rớt ngựa đầy hoành tráng đã tới, mọi người mua vé cho bé nó bay ra khởi địa cầu đi, chứ đội quần không đủ nữa đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play