Kỷ Khiêm thở dài, đến được cảnh đẹp này, thật cảm thấy nơi đây vui quên lối về, dưới tay vẫn là socola đang nung chảy đâu vào đấy.
Thù Pháp Đông bâng khuâng một lúc: “Em thở dài cái gì? Nên thở dài là bọn anh mới phải chứ?”
“Còn nữa, sao em cách điện thoại xa vậy? Dương be be đâu?”
Bạch Dương đưa video xoay lại, đến gần cười với anh ấy: “Anh Đông, em giúp anh ấy cầm điện thoại.”
Thù Pháp Đông mặt lập tức biến sắc, cười giống ông chú kì lạ: “Dương be be của chúng ta, điện thoại của em ấy sao em phải cầm giúp, em ấy sẽ quen đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play