Sau khi đến gần, Trần Thanh Lâm, Doãn Ngọc Xuân, còn có Hứa
Duệ, toàn bộ đều cứng đờ, hai mắt mở to nhìn ba người trước mặt, đặc biệt là
anh chàng đẹp trai đeo kính gọng vàng, ấp a ấp úng nhìn tới nhìn lui, bọn họ
muốn kéo Bạch Dương để nói điều gì đó.
Bạch Dương còn chưa kịp đề phòng mà đã đột ngột bị kéo tay
lại, căn bản không thèm để ý hành động mờ ám của bọn, cậu nhìn người trước mắt,
cây pháo hoa nhỏ trong tay vẫn còn đang tiếp tục cháy xèo xèo, xấu hổ cười nói:
"Xin chào? Xin chào các anh."
Kỷ Khiêm nhìn cậu cười, tóc anh có chút rối tung vì bị gió
đêm thổi, nhưng vẫn không làm giảm đi được sự đẹp đẽ của anh, mà ngược lại,
đúng lúc lông mày lờ mờ lộ ra, khiến cho anh trông càng cao quý và đẹp trai
hơn.
Bạch Dương trông trắng trẻo, mặt có da có thịt, còn lộ ra
răng nanh, khi cười rộ lên thì như ánh mặt trời rực rỡ, tóc còn nhuộm màu trắng
sữa, khí thế trông như thư sinh vậy.
Nhưng Thù Pháp Đông kêu lên: "Ồ, là cậu nhóc này
à."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT