Miếng bánh ngọt kia đương nhiên là khi về đến nhà sẽ ăn liền, sau khi ăn xong Bạch Dương lại lập tức nằm xuống giường tính ngủ một giấc, ngày nghỉ tốt đẹp của cậu, sao mà mỗi ngày đều phải dậy sớm như vậy!

Thiên Sứ nhỏ ghé vào bên giường cậu, chiếm chỗ của cậu, Bạch Dương cũng không để ý, cậu lách người vào bên trong, vỗ vỗ chỗ bên cạnh: “Ngủ một giấc.”
Mỗi lần Thiên Sứ nhỏ về nhà sau khi ra ngoài, phải rửa mặt rửa móng rửa sạch sẽ cho nó, đến nỗi loại chuyện nhỏ bị chiếm lấy phân nửa giường, trên giường rụng đầy lông chó ra, cậu đã hoàn toàn không thèm để ý, không phải là lông chó sao! Cùng lắm thì dậy rồi lại đổi ga khác.
Ngủ thẳng giấc đến một giờ chiều mới rời giường, Bạch Dương mơ mơ màng màng đứng dậy, vừa gọi đồ ăn ngoài vừa đếm số dư ngày nghỉ của mình, tính cả cuối tuần trước không đi học, chiều thứ sáu không có tiết, kỳ lễ Quốc khánh này có thể nói là gần như được nghỉ mười ngày, mà hiện tại cũng đã trôi qua một nửa! Cậu chưa làm được cái gì hết?
Bạch Dương ôm Thiên Sứ nhỏ ở bên cạnh đứng lên, chôn mặt trên người Thiên Sứ nhỏ lầm bầm: “Chó con, chó con.”
Cũng may trong nhà không có người khác, nếu không nghe thấy cách gọi kỳ cục này có lẽ sẽ hiểu lầm chút gì đó.
Vẻ mặt cậu mơ hồ bò dậy khỏi giường, rửa mặt cho tỉnh táo, đang ngồi phịch ở sô pha chờ giao hàng tới thì Giang Yến gọi video call cho cậu.
Bạch Dương vội vàng nghe máy: “Mẹ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play