Từ đó trở đi, Bạch
Dương lúc nào cũng luôn miệng kêu năm chữ “con dâu nuôi từ bé”.
Ăn cơm, đi ngủ, tản bộ,
đi đường đều nói: “Con dâu nuôi từ bé, con dâu nuôi từ bé, mình là con dâu nuôi
từ bé của anh trai.”
Cậu nóng lòng muốn để
tất cả mọi người trong trang viên đều biết, tốt nhất là để mỗi một cái cây, một
cọng cỏ trong trang viên đều biết, trên mặt lộ rõ sự vui vẻ, đối với một con
mèo đi ngang qua, hô to: “Mình là con dâu nuôi từ bé!”
Con mèo đi ngang qua
ngay lập tức xù lông, sau đó nhanh chóng chạy trốn.
Giang Yến chọc chọc vào
gương mặt nhỏ nhắn của cậu: “Da cũng không dày lắm, tại sao lại không biết xấu
hổ như vậy?”
Bạch Dương che miệng
cười, mềm mềm mại mại mà kêu cô bám lấy cô làm nũng: “Mẹ ơi~”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT