Khương Mộ Vân mở mắt, vừa xấu hổ vừa tức giận, tại sao phải nhắm mắt, mày tưởng anh ta muốn làm gì mày hả?!
Cô rời mắt đi không nhìn anh nữa, chỉ dám nhỏ giọng nói: “Ừm thì, tôi… tôi chỉ đi tản bộ thôi.”
“Ôm bình hoa đi tản bộ? Sở thích của trợ lý Khương độc đáo quá.” Khẩu khí Mạnh Triều Huy như trêu tức người, nhưng sắc mặt anh vẫn âm trầm như trước.
Khương Mộ Vân: “… ”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT