🍮Phủ Giản Dực hầu🍶Đến tận sáng hôm sau Thịnh Lộ Yên vẫn còn giận Tầm Lại, lúc Tôn ma ma đến, Thịnh Lộ Yên vẫn đang bực mình.
Tôn ma ma biết ngày thường phu nhân nhà mình dậy muộn, đêm qua còn lăn lộn hồi lâu, nên vẫn không tới gọi nàng dậy. Tới khi sắp đến giờ hẹn, bà mới tới chính phòng.
“Phu nhân mau thay quần áo đi, chốc nữa chúng ta phải đến phủ Giản Dực hầu đấy.” Tôn ma ma vừa thúc giục Thịnh Lộ Yên vừa phân phó Xuân Đào đi tìm quần áo.
“Ôi, phải làm gì với mấy cái vết trên người phu nhân đây, thế này thì không mặc được bộ màu tương phi rồi.” Tôn ma ma nhìn dấu vết trên cổ Thịnh Lộ Yên và nói. Cổ áo của bộ màu tương phi hơi rộng, không thể che nổi những dấu vết trên cổ này.
“Phải trát bao nhiêu phấn mới che hết được đây, sao đại nhân lại không để ý vậy chứ.” Tôn ma ma cúi đầu tìm hộp phấn trong hộp trang điểm(**), miệng không ngừng phàn nàn.
“Không cần đâu ạ.” Thịnh Lộ Yên xụ mặt nói.
“Hả?” Tôn ma ma thoáng giật mình, quay đầu nhìn Thịnh Lộ Yên. Không cần che? Dấu vết rõ ràng như vậy, không che làm sao được! Phàm là phụ nhân đã thành thân thì chỉ cần nhìn một cái là biết chuyện gì xảy ra ngay, đến lúc đó, phu nhân nhà bà sẽ trở thành trò cười cho cả kinh thành mất. Ngày thường phu nhân cũng rất chú trọng những điều này, dù không ra ngoài mà chỉ ở trong phủ cũng sẽ che đậy một chút, hôm nay làm sao thế nhỉ?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT