“Tiểu Du nhanh lên nào, chúng ta sắp trễ hội thảo giao lưu tuyển sinh đại học rồi!” Hạ Tiểu Hàn lo lắng không yên, miệng cắn một miếng bánh mì rồi chạy nhanh vào lớp, chạy được nửa đường thì quay đầu nhìn cô: “Cậu có mang theo bản thảo thuyết trình chưa?”
Ôn Du lắc đầu: “Không cần đâu, tớ học thuộc rồi.”
Hôm nay là đại hội tổng kết kỳ kiểm tra tháng đầu tiên của học kỳ hai lớp mười hai, trường học cố ý sắp xếp học sinh xuất sắc trong năm cũ và top ba của môn văn lên sân khấu phát biểu, chia sẻ kinh nghiệm trong việc học đến học sinh toàn trường.
Mặc dù tham gia tập huấn mỹ thuật đã tốn không ít thời gian học tập của Ôn Du, nhưng phần lớn chương trình học của lớp mười hai đều là tự học và giải đề thi. Cô không bỏ lỡ quá nhiều kiến thức, sau khi kỳ thi mỹ thuật kết thúc thì thức trắng đêm để ôn tập, thành tích đã sắp đuổi kịp rồi, đứng thứ ba trong cuộc thi tháng đợt này.
Hai người họ ra khỏi lớp muộn nên đi cuối đoàn người. Bây giờ đang là đầu xuân, cây ngọc lan bên cạnh lầu học nảy ra những mầm cây xanh tươi, có những chú chim toàn thân đều là màu đen bay từ phía xa đến đậu lên cành, đôi mắt đen láy phản chiếu lại ánh sáng mặt trời, có sức sống vô hạn.
Bầu trời mênh mông không một gợn mây, xanh thẳm như mặt biển sóng yên biển lặng, ánh mặt trời mới hé men theo các cành liễu rọi xuống đất, tất cả đều tươi mới và tràn đầy sức sống.
Sau khi hiệu trưởng, bí thư, ban lãnh đạo của trường nói vài lời thì cuối cùng đã đến phiên đại diện học sinh lên phát biểu.
Lục Ninh ngàn năm không thay đổi, là người đứng đầu môn tự nhiên, không bị ai lay động, học sinh trong trường sớm đã quen với việc cậu lên diễn thuyết, tôn kính tuân theo vị học thần này, còn tặng cho cậu một tràng vỗ tay thật lớn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT