Diệp Nha làm một trái tim bằng giấy nhưng sợ lại không dính chắc, cô suy nghĩ một biện pháp thông minh hơn, dùng keo nước dán vào bên trong ngực Triệu Thần Tinh, như vậy là có thể luôn mang theo người rồi, không cần phải lo lắng “Trái tim” sẽ rơi xuống nữa. Triệu Thần Tinh đứng yên như gỗ tùy tiện để cô làm, hoàn toàn không có ý phản kháng, cuối cùng dĩ nhiên là mang theo trái tim dán còn chưa khô kia lên giường ngủ.
Cậu ngơ ngác mở to đôi mắt nhìn trần nhà, đồng hồ trên vách tường liên tục chạy, trấn nhỏ yên tĩnh, Diệp Lâm Xuyên ở bên cạnh đã ngủ sâu, hơi phát ra tiếng ngáy. Triệu Thần Tinh đột nhiên cảm giác được bên cạnh có một đôi mắt nóng rực nhìn đến, cậu nhíu nhíu mi, đối mắt với tròng mắt đen bóng của Diệp Nha.
“Nhìn tôi làm gì?” Triệu Thần Tinh đè thấp giọng hỏi.
Diệp Nha lấy ly giấy ra, nói: “Anh không ngủ vậy có mệt không?”
Triệu Thần Tinh lắc đầu.
Máy móc không giống như con người, cậu không cảm thấy buồn ngủ, cũng sẽ không mệt mỏi, cho tới lúc hết nguồn năng lượng thì mới ngủ say. Đối với Triệu Thần Tinh mà nói thì ban đêm rất là dài, cậu thường mở mắt đến lực hừng đông, hoặc là nhìn mặt trăng bên ngoài thay đổi.
Có cô đơn không? Cô đơn chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT