Trương Gia Bảo nhịn không được mà mở miệng cảm thán: " Thật là đẹp quá đi!".
Những người xung quanh cũng không ngừng khen ngợi.
Đến khi tộc trưởng Ưng tộc dẫn theo thú nhân của tộc mình đi tới.
Ông nói: " Rất đẹp phải không các bé thú nhỏ".
Nói xong quay qua nhìn tộc trưởng: " Đã lâu không gặp, Kan.
Liêm vẫn khỏe chứ".
Tộc trưởng Kan ôm lấy người bạn cũ của mình: " Ừm.
Vẫn còn khoẻ nhiều lắm.
Lễ hội năm sau là tới lượt Lang tộc, hãy dắt theo bạn lữ của anh, chúng ta cùng hội ngộ".
Cả hai bắt tay nhau đi mắt bỏ lại người của tộc mình.
Những người bị bỏ lại: "..."
Trương Gia Bảo kéo theo Lam đi thăm thú các gian hàng của các tộc khác.
Thấy được nhiều thứ mới lạ, nào là dây chuyền, vòng tay của Tộc Cá; Mật ong của Tộc Gấu; Băng của tộc phía Bắc,...
Đi đến tộc Nhện nhìn thấy cuộn tơ nhện cậu dừng lại hỏi: " Cuộn chỉ này đổi được bao nhiêu miếng thịt vậy ạ?".
À cái này đổi được 2 miếng thịt, bé giống cái này con muốn bao nhiêu cuộn?".
Cậu lấy ra 6 miếng thịt mình đã đem theo:"Vậy lấy cho con ba cuộn ạ".
Ôm 3 cuộn chỉ về, cậu nhờ Luân đẽo giúp mình một nhánh cây cong như nữa hình tròn.
Rồi cột tơ nhện lên thật chặt.
Cậu lấy nhưng nhánh cây nhỏ thẳng đã được làm sẵn cầm lên bắn thử một mũi.
Trong chớp mắt mũi tên lao vút đâm thẳng vào nhánh cây.
Đây là cung và mũi tên mà cậu theo hướng dẫn của sách mà hệ thống đưa.Quả thật là hoàn mĩ.
Xem ra kĩ thuật học được từ người ấy vẫn không phai mờ tí nào.
Trong mắt cậu thoáng hiện lên một tia hoài niệm.
Ba người Luân đứng phía sau trợn tròn mắt, Lam chạy lại kéo Trương Gia Bảo về hiện thực: " Bảo.
Cái này là gì vậy? Nó nhanh hơn cả lúc Thanh chạy khi hoá thú nữa ".
Luân tán thưởng: " Đúng vậy! Có cái này săn thú sẽ rất dễ dàng, không cần phải hoá thành hình thú nữa".
Trương Gia Bảo cảm thấy cơ hội tiến cử vũ khí để chống thú triều đã tới, nói: " Ừm.
Tôi chỉ mới nghĩ ra hay là anh đem đi cho tộc trưởng được không?".
Nói rồi đưa cung và mũi tên cho Luân.
Đến chiều tộc trưởng trở về khu của tộc Lang, gọi Trương Gia Bảo đến gặp.
Tộc trưởng Kan mới cậu ngồi xuống nhìn bộ cung tên trên bàn: " Cái này là con nghĩ ra sao?".
Thấy cậu gật đầu, tộc trưởng Kan cười lớn : " Xem ra ông trời cũng muốn giúp chúng ta rồi.
Haha...".
Thấy mình hơi thất thố một chút, tộc trưởng Kan ho khan trở về bộ dáng nghiêm trang: " Không dấu gì con, tiên tri duy nhất còn lại đang ở tộc Ưng và ông ấy vừa thông báo với bọn ta qua mùa đông năm nay thú triều sẽ xuất hiện ".
Trương Gia Bảo làm ra vẻ hoảng hốt: " Dị chúng ta nên làm gì ạ?".
Tộc trưởng Kan thở dài: " Còn phải làm sao nữa.
Chỉ còn cách là chuẩn bị tốt phòng thủ và diệt tất cả thú dữ với may mắn sẽ sống sót.
Nhưng nhờ vào thứ này".
Nói rồi ông chỉ vào cây cũng: " Có lẽ sẽ giúp cho các giống cái có sức mạnh để chiến đấu mà không phải chờ đợi trong nguy hiểm".
Suy tư lúc lâu ông nhìn cậu: " Ta nghĩ ngày mai mình sẽ triệu tập các tộc trưởng và cho họ xem vũ khí mới, con có thể cho ta biết cách làm của nó không?".
Cậu gật gật đầu: " Được chứ ạ.
Nếu nó giúp được mọi người thì con luôn sẵn sàng ".
Nghĩ đến một số thứ lại nói tiếp: " Nếu chống thú triều thì hay là chúng ta đặt bẫy đi ạ".
Tộc trưởng Kan: " Bẫy ?".
Trương Gia Bảo mặt nghiêm túc gật đầu: " Dạ! Nếu đào một cái hố dài vòng quanh bộ lạc, rồi cấm cây đẽo nhọn đã tẩm độc ở dưới hố sẽ khiến chúng chết mà không cần ta ra ngoài tay làm gì, chúng ta làm thêm mấy cái ván gỗ là sẽ đi qua hố được".
Tộc trưởng Kan gật gù: " Ừm.
Tuyệt vời quá Bảo.
Thật là một cái bẫy tiện dụng.
Vậy cứ như thế đi, nếu con có sáng kiến gì thì cứ nói với ta.
Giờ cũng đã tối cũng nên đi ngủ rồi".
Cậu tạm biệt tộc trưởng Kan rồi về lại chỗ của mình.
Sáng hôm sau lễ hội chính thức bắt đầu.
Các tộc chỉnh thức bầy hàng nhiều thứ độc lạ.
Ở trung tâm lễ hội là một đấu trường rộng lớn, đây chính là sàn đấu giành cho các giống đực mạnh mẽ.
Ai dành chiến thánh sẽ được tôn làm thú nhân mạnh nhất.
Trận đấu này, các thú nhân của các tộc đều tham gia và có cả Luân và Tân.
Vòng đấu đầu tiên là hỗn loạn, tất cả các thú nhân giống đực sẽ cùng lên sàn đấu.
Đến khi chỉ còn 20 người thì sẽ tiến hành vòng thứ hai sẽ đấu từng cặp theo bóc thăm.
Tân và Luân cùng 18 người khác nhanh chóng vượt qua.
Đối thủ của Luân là một tên thú nhân tộc gấu cao lớn, tràn đầy mạnh mẽ.
Cả hai đón nhận tính hiệu bắt đầu thủ thế, thú nhân kia nhanh chóng hoá hình gấu to lớn màu đen.
Lao vút đến Luân, hắn nhanh chóng biến thành một con sói màu đen pha một chút màu lam né tránh đòn đánh.
Tuy thú nhân gấu rất linh hoạt nhưng Luân còn linh hoạt hơn, hắn vừa né vừa không ngừng tấn công vào chỗ hiểm của đối thủ.
Tên kia nhanh chóng ngã khuỵu xuống đầu hàng.
Trương Gia Bảo dưới đài nhìn hắn với ánh mắt hâm mộ, thấy hắn đi đến cậu lao đến: " Luân.
Sao anh lại mạnh như vậy? Thật là tuyệt vời, từ tránh né với tấn công điều tuyệt vời quá đi".
Luân đang cảm thấy trận đấu thật nhạt nhẽo thì được cậu khen, cả người hắn sướng ran những ngoài mặt vẫn bình tĩnh: " Ừm ".
Bên này Tân nhanh chóng lên sàn đấu và giành được chiến thắng, nhìn về phía cậu.
Tân thấy cậu khen hắn nãy giờ thì nghiến răng ken két, đợi đó gã sẽ thắng hết tất cả bọn thú nhân này.
Đến lúc đó cậu sẽ nhân ra được ai là thú nhân mạnh mẽ, lúc đó cậu sẽ yêu gã thôi..