Vân Thuỷ Trạch.
Là Huyền Quang Sơn Mạch một trong những hiểm địa.
Nghe nói từng xuất hiện Trúc Cơ Kỳ yêu thú, nếu xui xẻo gặp phải loại này yêu thú, cho dù là một tổ đội mười tên luyện khí kỳ đỉnh phong, cũng chỉ có thể nuốt hận.
Vân Thuỷ Trạch chính là một cái hồ nước, nằm ở trên một ngọn núi to lớn.
Chính giữa ngọn núi có một chổ rộng lớn bằng phẳng, dài rộng chừng bảy tám trăm dặm, trung tâm có một cái hồ nước diện tích khổng lồ khoảng hai ba trăm dặm, không rõ sâu cạn, bên ngoài nhìn vào cây cối có chút rậm rạp, quanh năm bị bao phủ bởi mây trắng, do đó được gọi là Vân Thuỷ Trạch.
Có rất nhiều nhất cấp yêu thú, cùng vô số linh dược cấp thấp.
Nơi này chính là chổ linh thảo linh dược, yêu thú tập trung, bất quá do mệnh danh hiểm địa, nên cũng rất ít người lui tới, chỉ có một số mạo hiểm giả, mới đến đây tìm vận may mà thôi.
Đi mất năm canh giờ, Lê Hạo cùng Hi Tuyết rốt cuộc đến Vân Thuỷ TrạchLê Hạo cẩn thận dò xét bốn phía cùng mặt đất, phát hiện lối vào Vân Thủy Trạch, dưới đất có không ít dấu chân lộn xộn người khác để lại.
Tu sĩ Luyện Khí Kỳ, dù sao cũng chỉ là một người tu luyện mà thôi, mà con người không phải ai cũng cẩn thận.
Vân Thuỷ Trạch, do hồ nước mà khiến đất đai ẩm ướt, nên rất dễ dàng lưu lại dấu chân, cũng không phải chuyện gì khó thể tin.
Nhìn số dấu chân này, ít nhất đã có ba tiểu đội tiến vào trước, chỉ là không biết là đội ngũ nào mà thôi, dù sao tu sĩ quá nhiều Lê Hạo cũng không dám nói hắn hiểu hết, nói chi là cái này chỉ là dấu chân, ma quỷ cũng chưa chắc biết đám người này là ai, thì không cần phải nói đến hắn rồi, dù sao Lê Hạo cũng chỉ là một cái tu sĩ Luyện Khí Kỳ mà thôi.
Tuy nhiên vẫn có thể đoán được đám người này, là một đám cáo già tâm trí không phải tầm thường, ngoài kia một đám tu sĩ chém giết khí thế hừng hực, mà đám người này lại chọn đến nơi này thám hiểm, có thể thấy được mục đích tám phần là giống như Lê Hạo.
Tránh đầu gió hay là tìm kiếm linh dược, Vân Thuỷ Trạch chính là một địa điểm vô cùng lý tưởng.
" Hi Tuyết, theo sát ta có lẽ đã có người đến trước, phải cẩn thận.
"" Chúng ta chỉ có hai người, bên trong chắc có không ít đội ngũ, với thực lực chúng ta sợ là không phải đối thủ, phải hết sức cẩn thận"Lê Hạo nhìn vết chân, sắc mặt ngưng trọng nhìn Hi Tuyết trầm giọng nói.
" Vậy phải làm sao đây ca ca?"Hi Tuyết thấy hắn như vậy lo lắng nhẹ giọng hỏi.
" Thôi, mặc kệ bọn hắn, nơi này vô cùng nhiều linh dược, có thể mau chóng hoàn thành điều kiện tiên tông đề ra, đoạt tới danh ngạch, cứ đi vào rồi tuỳ cơ ứng biến"Lê Hạo thần sắc thâm trầm trả lời.
Bàn tay sờ nhẹ qua túi trữ vật, bên trong túi trữ vật chính là " Thất Tuyệt Trận" Lê Hạo ở trước khi khảo hạch, tiêu hao của hắn hết một vạn linh thạch, mới cầm tới tay.
Thất Tuyệt Trận, dùng cửu cửu, mười tám thanh phi kiếm có khắc sẵn trận văn bên trong, sau khi tế lên, trận pháp có thể trong phạm vi nhất định, đem địch nhân mạt sát.
Bất quá nó có một khuyết điểm, đó chính là vô cùng tốn hao linh lực người điều triển trận pháp, với linh lực của Lê Hạo hiện tại chỉ có thể chèo chống, khoảng ba phút đồng hồ.
Tuy nhiên trong chiến đấu ba phút đồng hồ, đã đủ dồn địch nhân vào chổ chết, cho nên Vạn nhất bên trong Vân Thuỷ Trạch có biến, chỉ cần tế lên trận pháp, bảo vệ an toàn không thành vấn đề.
Mà nói đến nguy hiểm, sinh biến tức thì có mấy tiểu đội tiến vào trước, vạn nhất gặp được sự tình hung hiểm, khẳng định là bọn hắn trước tiên gặp gỡ.
Hi Tuyết với Lê Hạo chậm rãi tiến vào Vân Thuỷ Trạch.
Lê Hạo một tay cầm pháp khí trọng kiếm, một tay cầm sẵn mấy lá phù triện, cẩn thận đi ở phía trước nàng dò đường.
sơn lâm vô cùng u tĩnh, mây che phủ không thấy rõ lắm phía xa tình huống.
Hi Tuyết theo sát phía sau, trong người ôm một pháp khí cổ cầm, để kịp phản ứng bất cứ lúc nào, cùng hắn phối hợp chiến đấu.
Lê Hạo cùng Hi Tuyết đều là đến nơi này lần đầu, tự nhiên cần phải cẩn thận, ai biết phía trước có thứ gì đang chờ bọn hắn nha.
Băng qua khỏi sơn lâm, Lê Hạo kinh ngạc phát hiện, Vân Thuỷ Trạch cũng không phải như hắn tưởng tượng, không khí vô cùng ẩm ướt, mây mù bao phủ mịt mờ, côn trùng sâu bọ rắn rết, yêu thú khắp nơi, không nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh.
Mà khác với hắn tưởng tượng, không khí ẩm ướt cùng mây mù mặc dù có, nhưng cũng không phải vô cùng dày đặc, không có ảnh hưởng gì đến tầm nhìn, phong cảnh thì có chút tú lệ.
Hoa cỏ dại, mọc tràn lan khắp nơi, bất quá cũng không phải là linh dược linh thảo, nhưng màu sắc lại vô cùng rực rỡ hoa lệ.
Phía xa Trên bầu trời một con phi cầm bay lượn, màu trắng xen lẫn màu đỏ lông vũ nhìn rất là thuận mắt, Hi Tuyết nhìn xung quanh hoàn cảnh nội tâm không khỏi yêu thích, nàng mê nhất chính là hoa thảo nha, nhìn động phủ ở tiên thành của Lê Hạo cùng nàng liền biết rõ.
Thì ra Vân Thuỷ Trạch cũng không phải xấu như nàng tưởng tượng, nơi này vậy mà tính ra vẫn rất xinh đẹp, tựa như tiên trạch.
" cẩn thận một chút, hoa dại này không thể chạm, nó có thể phun ra dịch hoa kịch độc.
"Thấy Hi Tuyết nhìn chằm chằm vào một đoá hoa, tựa như hoa ly, nhưng lại thô to hơn nhiều màu sắc thì đỏ rực, liền lên tiếng ngăn nàng lại.
" con phi điểu trên bầu trời, chính là Bạch Huyết Điêu, vô cùng cường đại, móng vuốt rất sắc bén, phá vỡ cấp thấp nội giáp cũng không phải khó khăn"Lê Hạo nhìn xung quanh hoàn cảnh, mặc dù nhìn qua tú lệ, nhưng hắn lại cảm thấy ở đây vô cùng nguy hiểm, nội tâm không khỏi sinh ra cảnh giác, lập tức cẩn thận quan sát xung quanh.
Lê Hạo từ nhỏ đã đến giờ cần thận mọi chuyện đã thành thói quen, nếu không phải cẩn thận đọc qua tài liệu, điển tịch ghi chép, hắn cũng không biết mấy thứ này, mà nhờ vào tính cẩn thận này, từ lúc chạy nạn tìm sinh lộ ở thế tục, cùng với lúc bước vào tu tiên chi lộ, mới khiến hắn mấy lần thoát khỏi hiểm cảnh.
.