Phàn Trường Ngọc đi theo Lý đầu bếp đến Dật Hương lâu, vừa bước vào cửa liền nhìn thấy một bức bình phong sơn thủy thập phần tráng lệ, sàn nhà được lát bằng gạch xanh chạm khắc hoa văn loại tốt nhất, bên trên cửa sổ cũng chạm rỗng nhiều tạo hình hoa cỏ chim chóc kỳ thú.Còn chưa tới giờ dùng bữa, trong tòa lâu cũng không có khách nhân, nhìn thoáng qua, dưới sảnh có hơn chục chiếc bàn tròn lớn phủ khăn lụa, những chiếc ghế cũng rất trang nhã, không hề trống trải, tất cả đều được đặt một lớp nệm thêu cùng với gối tựa lưng phù hợp, nhìn rất khí phái.Chẳng trách người trong trấn đều gọi Dật Hương lâu là đệ nhất lâu.Lý đầu bếp dẫn Phàn Trường Ngọc lên một nhã gian trên lầu một, nói: "Đông gia đang ở bên trong, nha đầu cháu cứ vào đi."Phàn Trường Ngọc do dự một chút, đẩy cửa đi vào, nhìn chằm chằm phụ nhân đang xắn tay áo vui vẻ gặm giò tương.Phụ nhân trước mặt còn có một bàn đầy sơn trân hải vị.Phàn Trường Ngọc lại liếc nhìn cánh cửa, không xác định nói: "Ngài là đông gia của Dật Hương lâu?"Phụ nhân thả tay xuống bên trên giò tương, vội vàng lấy khăn tay ra lau dầu trên giò dính lên trên mặt, ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Ngươi là Trường Ngọc phải không? Tùy ý ngồi đi."Những lời này vừa thốt ra khỏi miệng, Phàn Trường Ngọc liền biết đây là đông gia của Dật Hương lâu, trong lòng tự nhủ không giống với những gì mình tưởng tượng, nhưng nhìn qua rất hiền lành.Sau khi nàng ngồi xuống và nói: "Ngài nhận ra ta?"Phụ nhân cười nói: "Có nghe Lý sư phụ nhắc tới ngươi, món thịt kho của ngươi làm là tuyệt nhất."Có lẽ đã nghe nói về việc Phàn Trường Ngọc sẽ đến Vương ký để lý luận, nàng ta đánh giá Phàn Trường Ngọc, mỉm cười: "Trước khi gặp ngươi, cũng không biết ngươi là cô nương xinh đẹp thanh tú như vậy."Phàn Trường Ngọc không biết trả lời thế nào, chỉ nở nụ cười nhẹ đáp lại.Phụ nhân mỉm cười: "Ta họ Du, khuê danh là Thiển Thiển, lớn hơn muội mấy tuổi, coi như chiếm tiện nghi gọi muội là Trường Ngọc muội muội.
Nghĩ chắc muội cũng biết, buôn bán làm ăn món thịt kho của Dật Hương lâu và cửa hàng thịt kho Vương ký đã ngừng, thịt kho bên trong cửa hàng của muội, tỷ cũng sai người mua dùng thử, quả thực ngon hơn của Vương ký, nếu như muội có hứng thú, tỷ muốn cùng làm ăn buôn bán món thịt kho này với muội."Niềm vui này là từ trên trời rơi xuống, nếu là trước đây Phàn Trường Ngọc chính là cầu cũng không được, nhưng nghĩ đến tình cảnh bây giờ trong nhà nàng, nàng suy nghĩ một chút, nhưng vẫn từ chối: “Đa tạ Du chưởng quỹ đã nhìn trúng, nhưng cuộc làm ăn này muội sợ không nhận được."Du Thiển Thiển "Ơ" một tiếng, hỏi: "Tại sao?"Phàn Trường Ngọc thành thật nói, "Năm sau ta định rời khỏi trấn Lâm An."Du Thiển Thiển nói thật đáng tiếc, sau đó hỏi: "Vậy muội đã nghĩ đến việc đi đâu chưa?"Phàn Trường Ngọc thật sự vẫn chưa suy nghĩ thấu đáo, vì vậy chỉ nói: "Vẫn còn cùng với phu quân thương lượng."Du Thiển Thiển dùng đầu ngón tay tái nhợt gõ nhẹ lên mặt bàn, có chút sầu muộn nói: "Nếu như không có món thịt kho nhà muội, xem như trên trấn này thiếu đi một mỹ vị."Lời này còn có chút ý trêu đùa bên trong.Mặc dù đây là lần đầu tiên Phàn Trường Ngọc gặp vị nữ chưỡng quỹ này, nhưng nàng cảm thấy nàng ta rất tốt bụng, nghĩ rằng nếu mình mang theo muội muội rời bỏ quê hương, không biết khi nào sẽ quay lại, vì vậy nàng nói: "Nếu như Du chưỡng quỹ thích món thịt kho đó, muội có thể đem công thức thịt kho dạy cho chưỡng quỹ, chưởng quỹ có thể bảo thuộc hạ làm là được."Du Thiển Thiển hiện tại mặc dù là chưởng quỹ tửu lâu, nhưng lúc trước bản thân cũng từng là đầu bếp, biết công thức quý giá như thế nào nên vội vàng nói không thể, bất đắc dĩ nhìn Phàn Trường Ngọc: “Nha đầu muội thật là chân thật, nếu phải muốn đi nơi khác, cần phải lưu tâm một chút, đừng có nói mấy câu liền coi như đem hết của mình cho đi."Phàn Trường Ngọc có thể cảm nhận được thiện ý của nữ chưỡng quỹ, cười nói: "Sẽ không, muội nguyện ý đưa công thức cho chưỡng quỹ, là vì cảm thấy chưởng quỹ hiền hòa."Du Thiển Thiển bị nàng làm cho buồn cười, suy nghĩ một chút rồi nói: "Muội xem như thế này có được không, công việc làm ăn trong quán của tỷ mấy ngày cuối năm là bận rộn nhất, tiệc đã đặt đầy, số lượng thịt kho cần cũng rất lớn, những khách quen sành ăn rất kén chọn, gần đây còn nói hương vị thịt kho trong quán của tỷ không được như xưa.
Vương ký bên kia làm ăn không tử tế, còn đâm sau lưng của tỷ, bây giờ còn giẫm lên tên tuổi của Dật Hương lâu hợp tác với tửu lâu khác, khẩu khí này tỷ nuốt không trôi được nên không thể đi tìm Vương ký, nếu không muội có thể giúp cung cấp món thịt kho trong năm này trước, năm sau tỷ lại nghĩ cách bổ sung phần thiếu hụt này.”Phàn Trường Ngọc trầm ngâm một lúc, nghĩ rằng nếu đến địa phương khác ở còn phải mua phòng ốc trạch viện, không thiếu chỗ cần đến bạc, ruộng đồng chuồng lợn ở nông thôn cùng với cửa hàng trong trấn sợ là không đủ, bây giờ có thể tích lũy được bạc tất nhiên là rất tốt, cho nên gật đầu đồng ý.Du Thiển Thiển rõ ràng rất vui mừng: "Vậy là muội đã giúp tỷ giải quyêt được tình hình khẩn cấp, lúc trước Dật Hương lâu từng hợp tác với Vương ký, từng đặt hàng trong một năm, bất luận là mùa cao điểm hay không, thịt kho đều mua vào với giá 50 văn một cân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT