Chu Hữu Thường vẫn không biết Tề Mân và Lý gia liên thủ làm ra những chuyện kia, phẫn nộ nói: "Hầu gia, Hoàng trưởng tôn vẫn còn tồn tại trên nhân thế, ta sẽ là người làm chứng, Hổ phù trên tay của Hoàng trưởng tôn cũng là vật chứng, không sợ không đánh ngã Ngụy Nghiêm kia!"
Tạ Trung cũng thương tiếc vì Mạnh Thúc Viễn phải gánh chịu oan khuất trong nhiều năm như vậy, nhưng với tư cách là người ngoài cuộc, ít nhiều vẫn còn tỉnh táo hơn, liền khuyên nhủ: "Hầu gia, Chu tướng quân, nghĩ kỹ lại chuyện năm đó vẫn còn nhiều điều kỳ quặc, thủ đoạn của Ngụy Nghiêm lại cao minh, trước vẫn nên bàn bạc kỹ hơn.”
Tạ Chinh và Chu Hữu Thường đều không nói lời nào, ông ta tiếp tục nói: "Ngụy Kỳ Lâm chính là gia tướng Ngụy thị, sau khi trở thành tế tử của Mạnh lão tướng quân, Hổ phù Thường châu do hắn mang đến là thật, nhưng hiện tại Hầu gia lại không tra ra được hồ sơ ghi chép liên quan đến việc điều động Hổ phù, nói rõ được năm đó khối Hổ phù kia, hoặc là do đích thân tiên đế điều động, là bởi vì muốn bảo vệ Thập lục hoàng tử đã chết, mới không để cho Binh bộ ghi vào trong danh sách. Hoặc là... Là vào lúc ấy Ngụy Nghiêm có thể một tay che trời, có thể tự mình điều động Hổ phù của Binh bộ!"
Mưa gió bên ngoài không ngừng, nước mưa ẩm ướt dường như xuyên qua không khí bao phủ gian phòng thành một tầng ẩm ướt, chân tướng phía sau huyết án Cẩm châu và nguyên nhân thật sự cái c.h.ế.t của mẫu thân khiến cho gân xanh trên thái dương Tạ Chinh nhô lên, khiến đầu óc của hắn co giật đau nhức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT