Thế nhân đều biết, hai nhi tử dưới gối của Mạnh Thúc Viễn đều tử chiến nơi sa trường, chỉ có tiểu nữ nhi cuối cùng kén được rể là một tiểu tướng ở trong quân, nhưng sau khi Mạnh Thúc Viễn tự sát ở La thành, tiểu nữ nhi kia từ chùa lễ Phật trở về, xe ngựa bị lật và rơi xuống vách núi, hài cốt cũng không còn.
Vều sau khi đậy nắp quan tài thì triều đình mới luận định, nói là bởi vì do Mạnh Thúc Viễn đến La thành để giải cứu nạn dân, trì hoãn chiến cơ, khiến cho Tạ Lâm Sơn và Thái tử Thừa Đức bị thảm bại ở Cẩm châu, lúc người trên thế gian thóa mạ Mạnh Thúc Viễn, câu mắng nhiều nhất vẫn là ‘Mạnh gia của ông ta nên tuyệt hậu.”
Tạ Trung là gia tướng của Tạ thị, ông ta đương nhiên biết người gánh phải tội danh của huyết án Cẩm châu này nghiêm trọng đến mức nào, nghe Chu Hữu Thường nói rằng Mạnh Thúc Viễn bị oan uổng, trong lòng cũng khó tránh khỏi bi thương, đang muốn trấn an Chu Hữu Thường mấy câu, Tạ Chinh vẫn luôn kiệm lời đột nhiên mới mở miệng nói: "Hậu nhân của Mãnh lão tướng quân vẫn còn tại nhân thế."
Ngay khi những lời này vừa thốt ra, không chỉ Chu Hữu Thường mà ngay cả Tạ Trung cũng sững sờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT