Sư đồ hai người nhiều năm không gặp vì thế đã thắp nến nói chuyện đến khuya, Tạ Chinh muốn đích thân đưa Đào Thái phó trở về chỗ ở, Đào Thái phó nói: “Được rồi, vi sư và ngươi không cần khách khí như vậy, ngươi cũng nên đi nghỉ ngơi đi, vi sư tự mình trở về là được."
Tạ Chinh liền để Tạ Thất tiễn Đào Thái phó trở về, dừng lại một chút nói: "Nếu như nàng ấy biết được là đệ tử nhờ lão sư thu nhận nàng ấy làm nghĩa nữ, chỉ sợ không muốn nhận phần tình này, ngày mai khi nhổ trại đệ tử sẽ sắp xếp cho nàng ấy ngồi chung xe ngựa xuống núi, lúc rảnh rỗi nàng ấy có đọc một ít sách, rất kính trọng người có học, lão sư chỉ điểm nàng ấy vài câu, dỗ dành nàng ấy nhận lão sư làm nghĩa phụ là được.”
Nghe hắn tỉ mỉ an bài chu đáo như thế, Đào Thái phó vẫn hơi nhướng mi, hỏi: "Ngươi hao tổn tâm trí như vậy, có đáng hay không?"
Tạ Chinh đã đưa Đào Thái phó đến cửa lều trướng, dựa vào bóng nến, khuôn mặt tuấn tú ẩn trong bóng tối, kiên định nói: "Nàng ấy đáng giá."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT