Mặc dù không quá bất ngờ nhưng khi thấy ông ta dám trắng trợn xuất hiện trước mặt, Nam Phong vẫn có chút không tin nổi. Người đàn ông này, từ nhỏ đã xây dựng anh thành vô số mẫu người. Nếu như không phải có sự xuất hiện đột nhiên của Ninh Kỳ thì anh nghĩ mình chắc sẽ trở thành Vưu Kính Lân thứ hai. Sợ rằng anh lúc đó sẽ không thể đứng ở đây rồi.

Tất nhiên Vệ Tắc Viêm không quen biết người này nhưng từ hơi thở trên người có thể cảm nhận ra người đàn ông này không dễ chọc vào. Toàn thân ông ta đều tỏa ra sự phòng bị cảnh giác, vừa dùng ánh mắt khinh thường nhìn đối phương. Ông ta lên tiếng: “Nếu như tôi muốn làm gì thì đã sớm ra tay rồi, cần gì phải chờ đến bây giờ.”
Vệ Tắc Viêm biết, thân thủ của ông ta rất tốt, nếu như không phải ông ta chủ động bước ra thì e rằng mình và Nam Phong đến bây giờ cũng không phát hiện. Biểu cảm trên mặt Nam Phong không thay đổi gì mà bước lên trước, nói: “Đại ca, không ngờ ông lại được thả ra nhanh như vậy đấy?”
Không sai, người đàn ông này là thủ lĩnh của hội Tứ Thanh Long, Vưu Kính Lân. Ông ta là người đứng đầu của hội Tứ Thanh Long nhưng là người duy nhất không bị kết án tử hình vì tội phản bội. Không phải vì ông ta thật sự trong sạch mà là ông ta có công lao to lớn tạo điều kiện thuận lợi cho cảnh sát dẹp yên thành phố J. Tiêu diệt ba người còn lại trong một lần đột kích. Nhưng Vưu Kính Lân cũng không biết mình đã lập cái công lao này lúc nào. Hơn nữa, cảnh sát cũng không có bất kỳ bằng chứng nào về bản chất sát nhân của ông ta, mặc dù bị trừng phạt vì nhiều tội danh, nhưng công và tội ngang nhau, ông ta đã bị kết tội phản bội mãi mãi.
Mọi người ai ai cũng biết thân thế của ông ta, trong đó cũng không phải chịu khổ, ngược lại còn sống thoải mái hơn khi ở bên ngoài. Có một số thứ sau khi trải qua đúng sai rõ ràng thì mới hiểu ra. Ông ta có nhiều thời gian để suy nghĩ về quá khứ và tương lai của mình, cũng có rất nhiều thứ cần phải đưa ra lựa chọn. Đặc biệt là giữa ông ta và Ninh Kỳ, những thứ không để người khác biết ấy, đều đã được giấu kỹ lại trong quá khứ.
Nam Phong hiểu rõ nhất Vưu Kính Lân là người như thế nào, có thân phận gì. Chỉ cần ông ta muốn làm gì thì không có việc gì là không thể thành công. Ông ta chỉ cần muốn giảm tội thì có thể làm cho đến cùng. Sau đó giảm rồi lại giảm, giảm đến thấp nhất, ông ta ngồi tù đúng ba mươi năm, cuối cùng cũng được thả ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play