Ngày hôm sau tỉnh dậy, Tần Thao Lược phát hiện bên cạnh mình đã trống không từ lâu. Thói quen làm việc và nghỉ ngơi của Ninh Huyền vẫn luôn rất tốt, cho dù buổi tối ngủ muộn thì sáng sớm cũng sẽ không ngủ nướng. Huống hồ gì, tối qua ông ngủ rất ngon, nhiều năm như vậy, lần đầu tiên ngủ cả một đêm không mơ mộng. Một là vì vấn đề sức khỏe, hai là vì trong lòng hình như đã an yên hơn.

Không thể phủ nhận, bản thân vẫn luôn đợi Tần Thao Lược. Cũng không thể phủ nhận, trong lòng vẫn còn oán giận. Nỗi oán giận này dày vò bản thân cũng dày vò Tần Thao Lược. Vậy thay vì dày vò bản thân thì dày vò ông ta trước đi! Tôi tức bao nhiêu năm như thế, anh cũng nên trả giá chút rồi nhỉ? Tôi cũng muốn sống thêm mấy năm, suy cho cùng cháu trai còn chưa thấy, tôi vẫn có chút không yên tâm. Nếu như không có anh thì cơ thể của tôi sẽ chỉ càng kém đi mà thôi.

Vốn cho rằng bản thân sẽ giống liệt tổ liệt tông nhà họ Ninh, sau khi bạn đời không còn thì chọn sống một mình đến chết. Thật không ngờ, vậy mà anh ta còn quay về, chứng tỏ ân oán của chúng ta còn chưa hết. Vậy thì cứ từ từ tính đi!

Lúc này Ninh Huyền đang nấu cháo trong nhà bếp, tối qua ông đào được rau tề thái* ở trong vườn nên đã nấu cháo rau tề thái với thịt băm nhỏ. Tề thái là đồ bổ, được gọi là vua của các loại rau dại. Có thể làm bánh bao, nấu canh, nhúng lẩu; xào, chưng, hầm; kết hợp với cá, thịt, hải sản đều được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play