Mới vừa tỉnh lại đã bị cậu thiếu niên xinh trai thích khóc nhè này làm cho không hiểu ra sao, thật vất vả mới nuôi mình đến mười lăm tuổi nghĩa là sao? Anh muốn an ủi một chút cậu thiếu niên xinh trai này, nhưng không biết nên mở miệng như thế nào, đành phải trưng lấy vẻ mặt mê mang mà đợi cậu khóc xong, rồi mới hỏi: “Cậu… còn ổn chứ?”
Đứa nhỏ này thật sự chọc người trìu mến, khóc thành như vậy thật là khiến người đau lòng.
Vệ Tắc Viêm giơ tay lau nước mắt cho cậu, nói: “Cậu… Đừng khóc nữa, nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì được không?” Đối mặt với cậu thiếu niên xinh trai khóc thành ra nước, Vệ Tắc Viêm có hơi mờ mịt, còn có chút không biết làm sao. Mẹ anh chưa từng dạy anh nếu có cậu nhóc đẹp trai khóc trước mặt mình thì phải làm gì, có phải anh nên đi tra tư liệu một chút không?
Ninh Hàn Tê lại bước lên một bước, đưa tay kéo anh vào trong lòng ngực, như là giận dỗi nói: “Em mặc kệ! Em mặc kệ hết! Nếu anh đã là của em rồi thì cho dù anh biến thành mấy tuổi đều phải là của em. Em cũng không tin anh sẽ vĩnh viễn quên mất em, lần trước em đã có thể chăm anh tốt hơn thì lần này em nhật định cũng có thể làm anh nhớ lại!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT