Chỉ trong một phút, Tần Thao Lược đã trải qua quá trình từ vui mừng đến bi thương cực độ. Sau khi nghe thấy Ninh Huyền cần một người bạn giường, tưởng rằng cuối cùng bản thân mình cũng có cơ hội thừa vắng mà xông vào, trong lòng ông vô cùng kích động. Thậm chí kích động đến mức quên mất trước kia Ninh Huyền có hiểu lầm với mình, và xem nhẹ những lời mắng mỏ mình không ra gì.
Nhưng mà phần sau… Em ấy là ngại mình xấu sao? Nhìn khắp quân khu, có mấy người lớn lên đẹp trai hơn ông?... Chà, so với hồi trẻ thì đúng là kém hơn rất nhiều, không còn cách nào, bởi vì tính chất đặc thù của công việc, nếu một người quá ưa nhìn, quá bắt mắt, sẽ dễ bị kẻ thù nhìn một cái đã nhận ra. Cho nên ngũ quan của ông không thể quá nổi bật, cho dù là mỹ nam, thì cũng chỉ có thể là một mỹ nam phổ biến*. Bằng cách này, khi chìm trong đám đông, sẽ không có cảm giác nổi bật giữa đám đông.
*đẹp nhưng không quá nổi bật, đặc biệt. Có thể dễ dàng bắt gặp.
Mà điều Ninh Huyền thích, lại vừa vặn là một Tần Thao Lược nổi bật giữa đám đông vào năm đó. Bây giờ cái lão đẹp trai phổ biến này, trong mắt Ninh Huyền chỉ có một chữ —— xấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT