“Thùng cơm” thấy Ninh Hàn Tê bước vào, mắt ông lập tức sáng lên. Nếu như nói chàng thanh niên đầu tiên bước vào phòng ông còn thắc mắc không biết người này là ai, nhưng bây giờ ông thậm chí không mảy may nghi ngờ đã phán định ở trong lòng rằng: “Ồ, đây là con trai của Ninh Huyền. Không phải sinh đôi sao? Tại sao chỉ có một người?”
Ninh Hàn Tê bước tới liếc nhìn Vệ Tắc Viêm, sau đó nhìn "Thùng gạo" và nói: "Cháu xin lỗi chú, Viêm Viêm hay thích đi lung tung, có làm phiền chú nghỉ ngơi không ạ?"
Được gọi là chú, Tần Thao Lược giương mắt nhìn đứa nhỏ, trong lòng chợt cảm thấy vui sướng. Có lẽ là bởi vì Ninh Hàn Tê có lông mày và ánh mắt giống hệt Ninh Huyền, nhìn thấy liền không khỏi yêu thích. Ngẩng đầu nhìn thêm vài lần, mơ hồ nhìn thấy vài phần dáng vẻ của nhóc mít ướt, Ninh Huyền. Có điều, đứa nhỏ này trông cũng không giống một cậu bé hay khóc, có nhiều nét ngây thơ. Có điều ở lứa tuổi này cũng là thời ngây điểm ngây thơ hồn nhiên. Nhắc mới nhớ, đứa nhỏ này cũng được hai mươi tuổi rồi đi?
Tần Thao Lược lắc đầu và nói: "Không sao, ta vừa mới ăn xong, đúng lúc muốn đi dạo một chút. Cậu nhóc, con đang học đại học à?"
Ninh Hàn Tê nói: "Cháu đã tốt nghiệp đại học rồi ạ."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT