Sáng sớm ngày hôm sau khi những tia nắng ban mai vừa vặn chiếu lên khuôn mặt của Ninh Hàn Tê, cậu mở mắt ra đã nhìn thấy Vệ Tắc Viêm đang ghé vào lồng ngực cậu ngủ một cách ngon lành. Mái tóc mới cắt của anh đã mọc dài ra vài cm, cậu vuốt vuốt mấy sợi tóc đó liền khiến cho Vệ Tắc Viêm mở mắt ra.

Nhất thời Ninh Hàn Tê liền cảm thấy có chút ngượng ngùng đến mức không biết nên nói gì. Cậu suy nghĩ một lát sau đó bèn mở miệng nói: “ Chào buổi sáng.”

Vệ Tắc Nghiêm cọ cọ lồng ngực của Ninh Hàn Tê giống như mấy chú nhộng cuộn tròn trong tằm sau đó âm thanh vẫn còn mang chút ngái ngủ nói: “ Chào buổi sáng.” Sau đó anh liền trau mày hắt xì vài tiếng trong chăn.

Tằm cưng bị cảm mất rồi.

Ninh Hàn Tê lập tức khẩn trương, tất cả là do cậu không tốt, anh vừa mới khỏe lên được một chút vậy mà đã bị cậu lôi đi bắt cá. Hạ du của sông Tấn rất lạnh, mà chỗ đó lại ở chân núi còn toàn là bóng cây nữa chứ. Trời lúc nóng lúc lạnh gió lạnh mà thổi một cái thì đến cả những người có sức khỏe tốt cũng bị cảm, càng không nói đến người vừa mới ốm dậy như Vệ Tắc Viêm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play