Nhìn đứa bé đang nằm trên giường kia, trong lòng Lam Nhữ Khang thả lỏng một hơi. Anh ấy đương nhiên biết tộc trưởng của nhà họ Ninh tuy rằng dễ nói chuyện, nhưng cũng không phải là dễ lừa gạt. Trò xiếc nhỏ của mình này ai ai cũng có thể nhìn ra, huống chi là một người thông minh như Ninh Huyền. Ông khẳng định đã sớm đoán được dụng ý của chính mình khi làm như vậy.
Nhưng cho dù đoán được, Lam Nhữ Khang cũng không thể không làm như vậy. Anh ấy tỉ mỉ bồi dưỡng Lam Tư Thần, nhất định có thể xứng với con trai của nhà họ Ninh. Hơn nữa, đứa nhỏ này là con trai thứ của Ninh Huyền, cũng không phải là người được chọn làm tộc trưởng, như vậy cũng không cần lo lắng sẽ phá hỏng quy củ của nhà họ Ninh.
Lúc này, nhìn thấy bạn đời của Ninh Huyền tự mình đưa tên nhóc này đến, tảng đá ở trong lòng ông ấy rốt cuộc cũng buông xuống. Trong lòng Ninh Huyền hẳn là cũng tán thành việc hôn nhân này đi? Lam Nhữ Khang bế em bé lên, khẽ thở dài một cái, nói: “Đứa nhỏ này chính là cứu tinh của nhà họ Lam chúng ta, cũng không thể để đứa bé xảy ra sai lầm gì. Em phải chiếu cố đứa bé cho thật tốt cũng bảo Tư Thần thường xuyên tiếp xúc với nó. Về Tư Thần thì anh thật ra cũng không lo lắng, thằng bé hiểu rõ gánh nặng trên vai của mình, điều anh lo là lo đứa nhỏ này sau này sẽ không thích Tư Thần.”
Phu nhân Lam bất đắc dĩ nói: “Bây giờ anh nhọc lòng mấy thứ này thì có ích lợi gì? Nếu bọn họ thật sự chướng mắt nhau, vậy thì để cho bọn họ làm huynh đệ đi! Bảo Tư Thần nhận tộc trưởng của nhà họ Ninh làm cha nuôi, như vậy thì ít nhiều cũng có thể có một chú quan hệ mật thiết cùng với nhà họ Ninh, nói không chừng sau này có thể trở thành thế giao*, cũng có thể ảnh hưởng có lợi cho phúc phần của nhà họ Lam.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT