Mấy tiểu bối còn không biết đã xảy ra chuyện gì, đã bị Vưu Kính Lân tóm được lôi lên xe chạy về Thôn Ninh Gia. Trên đường, Ninh Hàn Tê và Ninh Thần Hi hai mặt nhìn nhau, dáng vẻ muốn hỏi lại không dám hỏi. Bởi vì lúc khí thế của cha Vưu toàn bộ khai hỏa, cho dù là ai cũng không dám nói nhiều lời. Ông ngồi ở phía trước nghiêm túc lái xe, mấy tiểu bối ở phía sau cũng dám thở mạnh.

Cuối cùng vẫn là Thần Hi lấy hết can đảm hỏi một câu: “Cha Vưu, chúng ta trở về gấp như vậy để làm gì thế? Không phải tới xem chú Tần à? Con nghe chú Huyền nói chú ấy tỉnh rồi, không cần đi xem chú ấy à?”

Lúc này khí thế trên người Vưu Kính mới thu lại, ông hít sâu một hơi, cảm thấy có hơi ngượng ngùng, tự nhiên không nói một cậu đã xách hết mấy tiểu bối trở về, có phải là quá không lễ phép hay không? Ông có chút ngượng ngùng nói: “Ừ… Trở về coi lại di vật của ba con.”

Mắt Thần Hi sáng rực lên, ngay sau đó nghi ngờ hỏi: “Di vật của ba? Di vật của ba không phải đã tìm được rồi sao? Chẳng lẽ còn có thứ khác à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play