Tần Chiến lái xe vào trong sân, lập tức có người đi ra đón. Những năm này nhà họ Tần đã không còn nhiều người, trong nhà cũ chỉ có một mình Tần Chiến, ngay cả mẹ nuôi của ông cũng đã dọn ra ngoài, hiện đang sống trong Phật đường Thanh Tu.
Ngược lại, Ninh Huyền không sợ nhìn thấy bọn họ, chỉ là lần nữa trở về nhà họ Tần, trong lòng ông không khỏi thổn thức. Hai mươi năm trôi qua, nhà cũ của nhà họ Tần trước kia vốn nhìn tựa như hoàng cung, đến nay cái ông nhìn thấy ngược là sự hoang vắng, lạnh lẽo. Dù sao cũng là một căn nhà cũ từ mấy chục năm trước, cho dù sửa chữa tinh tế cũng có chút lỗi thời. So với những tòa nhà cao tầng xung quanh, nhà cũ của nhà họ Tần lặng yên ở nơi đó như đồ cổ.
Ngồi xe cả một quãng đường dài, sắc mặt của Ninh Huyền không tốt lắm. Vừa xuống xe thì ông lại nôn ra, đầu óc có cảm giác hơi quay cuồng, Tần Chiến lập tức tiến lên đỡ lấy ông, Tần Chiến vừa đau lòng vừa tự trách: “Đáng lẽ anh nên để em ở nhà, tình trạng này của em không thích hợp ngồi xe.
Ninh Huyền xua tay, nói: “Nôn ói là chuyện bình thường, nghỉ ngơi một lát thì sẽ không sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT