Trong khoảng thời gian này, cô cũng cảm giác được có chuyện gì đó không ổn.  

Cô đã cung cấp rất nhiều nguyên liệu thô cho đối phương.  

Nhưng cũng không thấy đối phương đưa ra bất kỳ sản phẩm nào.  

Đối phương lại gọi chu cấp thêm tiền.   

Việc này làm cho nàng có chút hoài nghi, đối phương có phải đang làm chuyện gì đó không tốt hay không.  

Vì vậy, cô ngay lập tức đi qua, muốn kiểm tra xem tình hình ở đó như thế nào.  

“Lớp trưởng, bây giờ cậu phải rời khỏi nhà xưởng ngay lập tức!” Sắc mặt Lâm Hiên biến đổi.  

“Lâm Hiên, không sao đâu. Tôi không ngu ngốc, tôi mang theo rất nhiều vệ sĩ!” Khương Phán khẽ cười nói.  

Bây giờ cô cũng không phải là cô bé ngu ngốc trước đây.  

Cô biết cách tự bảo vệ mình.  

“Không được, cho dù cậu có vệ sĩ cũng không thể đi được!” Lâm Hiên vội vàng nói.  

Đùa anh đấy à.  

Đó là Huyền Minh Giáo.  

Lúc trước Huyền Minh Giáo không có được thánh khí, thực lực đã không thua gì Phượng Hoàng Điện.  

Bây giờ có được thánh khí, có thể sản xuất quái vật hàng loạt.  

Không phải một vài tên vệ sĩ là có thể bảo vệ sự an toàn của cô.  

“Vậy... Được rồi!” Khương Phán vô cùng nghe lời Lâm Hiên.   

Mặc dù cô đã đến trước cửa nhà xưởng, lấy chìa khóa ra, chuẩn bị mở cửa nhà xưởng.  

Nhưng vẫn nghe lời Lâm Hiên, cất chìa khóa đi.  

Sau đó, muốn nói với những người vệ sĩ phía sau kêu họ trở về.  

Nhưng đúng lúc này, một vài bóng người đã chặn đường cô.  

“Khương tổng, không phải chúng ta đã đồng ý việc nhà xưởng thuộc về bọn tôi sao, mặc kệ chúng tôi đang làm cái gì thì cô cũng không thể xen vào!” Cầm đầu là một bà lão gầy gò, bà ta gầy như chỉ còn lại một tấm da, hốc mắt lún sâu, thoạt nhìn như xuyên thấu.  

“Nhưng tôi hoài nghi các ngươi đang làm chuyện phi pháp, từ trước đến nay Khương thị chúng tôi tuân thủ pháp luật, cho dù các người có cho chúng tôi nhiều tiền hơn nữa thì chúng ta cũng sẽ không làm chuyện vi phạm pháp luật!” Nếu đã bị đối phương phát hiện, Khương Phán nói thẳng mục đích của mình.  

“Chúng tôi có thể hiểu được sự nghi ngờ của Khương tổng, vậy không bằng, Khương tổng cùng nhau đi vào để xem rốt cuộc chúng tôi có làm chuyện vi phạm pháp luật hay không.” Bà lão gầy gò nhếch miệng cười nói.  

“Lớp trưởng, đừng đi!” Lúc này, Khương Phán còn chưa cúp máy, trong điện thoại truyền đến giọng nói sốt ruột của Lâm Hiên. 

Khương Phán đang chuẩn bị trả lời nhưng lại không ngờ trong nháy mắt, bà lão gầy gò kia đã xuất hiện trước mặt cô, sau

đó giật lấy điện thoại của cô.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play