“Đa tạ các cô đã đến giúp, các cô tên gì?” Lâm Hiên nhìn về phía hai vị mỹ nữ thiên sứ.

"Tôi là Ngạn."

Ngạn, vóc dáng cao hơn một chút, cao một mét bảy, thân hình gầy gò, mái tóc dài thẳng màu vàng xõa ngang hông, trông tương đối lạnh lùng.

"Tôi là Lãng Tâm."

Lãng Tâm vóc người hơi thấp một chút, nhưng cũng gần một mét bảy, thân hình đầy đặn và mái tóc gợn sóng màu đỏ.

“Từ giờ trở đi, các cô sẽ phụ trách bảo vệ an toàn cho Đế Phủ." Lâm Hiên đối với hai nữ thiên sứ ra lệnh.

“Vâng!”

Hai thiên thần xinh đẹp rút lui.

Có hai vị nữ thiên sứ thủ hộ Đế Phủ, sự an toàn của đế phủ trực tiếp tăng lên mấy bậc.

Sau khi hai nữ thiên sứ rời đi, Lâm Hiên nhờ người mang quần áo cho Hồng Diệp.

Quần áo là nhị trưởng lão Liễu Hồng đưa tới.

Thấy Hồng Diệp ở trên giường Lâm Hiên, biểu tình dĩ nhiên có hơi thất vọng.

Tuy rằng cô đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi tận mắt nhìn thấy, trong lòng vẫn khó tránh khỏi không thoải mái.

Sau khi tất cả, Liễu Hồng và Hồng Diệp đã là chị em trong nhiều năm, rất thân thiết.

Hiện tại, Liễu Hồng cảm giác Lâm Hiên đã đem Hồng Diệp cướp đi.

Lâm Hiên cảm thấy bầu không khí có gì đó không đúng nên nói với hai cô gái:

“Được rồi, tôi đi đón mẹ và em gái đây.” Sau đó đi ra khỏi phòng ngủ.

Sau đó, ông rời khỏi phòng ngủ.

Sau khi Lâm Hiên rời đi, Hồng Diệp ra khỏi giường.

Liễu Hồng tự mình thay quần áo cho Hồng Diệp.

Bàn tay cô chạm vào làn da của Hồng Diệp.

Trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Những vết sẹo trên người Hồng Diệp, Liễu Hồng đương nhiên cũng rất rõ ràng.

Thậm chí mỗi một vết sẹo của Hồng Diệp cô ấy đều có thể kể ra lai lịch của nó.

Nhưng bây giờ, trên người Hồng Diệp, lại không có một vết sẹo nào.

Làn da mịn màng giống như làn da em bé.

"Đại tỷ, làn da của người?"

"Là Lâm thiếu chữa khỏi cho ta, đúng rồi, Liễu Hồng, hay là ngươi cũng nhờ Lâm thiếu giúp ngươi xóa sẹo?” Hồng Diệp kéo tay Liễu Hồng nói.

Liễu Hồng và Hồng Diệp cùng nhau vào sinh ra tử, trên người cô nàng đương nhiên cũng lưu lại rất nhiều vết sẹo.

Trên thực tế, người của La Sát Đường, không có mấy người trên người không có vết sẹo.

Hơn nữa, vết sẹo chính là vinh quang của bọn hắn, vết thương càng hung ác, càng thể hiện hung tàn của bọn hắn.

Nhưng đối với phụ nữ thì khác.

Không có người phụ nữ nào không muốn làn da của mình không tì vết.

"Đại tỷ, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở cùng một chỗ chứ?" Liễu Hồng lại cắn môi nhìn Hồng Diệp.

"Đương nhiên là vậy rồi.

Liễu Hồng, y thuật của Lâm thiếu thật sự quá thần kỳ, lát nữa ta sẽ bảo ngài ấy cũng giúp ngươi đem vết sẹo đi!" Hồng Diệp cũng không hiểu được ánh mắt của Liễu Hồng, vui vẻ nói.

Tầng hầm.

"Anh, em biết anh sẽ không sao mà!"

Tô Anh cùng Diệp Ỷ ở tầng hầm lo lắng không thôi, nhưng họ chỉ có thể chờ đợi.

"Tất cả đều đã giải quyết xong.

Mẹ, Tiểu Anh, chúng ta ra ngoài thôi.” Lâm Hiên mang theo hai người bọn họ đi ra ngoài.

Lúc này, Đế Phủ đã được quét sạch hoàn toàn, không còn thấy dấu vết của trận chiến nào nữa.

Nhưng trong không khí vẫn tràn ngập mùi máu tanh nhà nhạt.

Chắc phải thêm một thời gian nữa nó mới có thể tản đi.

Đối với người của La Sát Đường bị thương trong trận chiến, Lâm Hiên đều trợ cấp phi thường hậu hĩnh.

Nếu ai bị giết trong trận chiến, sẽ chăm sóc tốt cho gia đình của họ.

Những chuyện này trước kia đều là chuyện Hồng Diệp sẽ làm, nhưng Hồng Diệp lại cố tình để cho Lâm Hiên làm.

Như vậy, uy tín lãnh đạo của Lâm Hiên sẽ tăng lên.

Hồng Diệp một lần nữa thay đổi từ một nữ vương lạnh lùng thành một nữ chủ tịch dịu dàng và trưởng thành.

"Đúng rồi, Lâm thiếu, trên người Liễu Hồng cũng có rất nhiều vết sẹo, ngài có thể giúp cô ấy xóa bỏ không?”

"Đương nhiên có thể." Lâm Hiên gật đầu.

Hồng Diệp mang Lâm Hiên đến phòng của Liễu Hồng.

"Liễu Hồng, ngươi có ở trong phòng không?” Hồng Diệp gõ cửa.

“Có, đại tỷ, người cứ vào đi ạ.”

Liễu Hồng đang tắm rửa, nghe tiếng Hồng Diệp liền bảo cô đi vào.

Hồng Diệp cũng không nghĩ nhiều, cùng với Lâm Hiên đi vào bên trong.

Nhưng đến khi nhìn thấy tình cảnh trong phòng, hai người nhất thời sửng sốt.

Liễu Hồng lúc này đang ngồi trong thùng tắm.

Trên tay một cái muôi, múc một gáo, nhẹ nhàng rót lên vai.

Dòng nước chảy xuống lưng cô như những viên ngọc trai.

Mặc dù trên người Liễu Hồng cũng có không ít vết thương.

Nhưng lưng cô ấy rất nhẵn nhụi, không có vết sẹo nào.

Vóc dáng cao gầy, lưng thẳng tắp.

Trông rất đẹp mắt.

Bởi vì có thùng tắm che chắn, không thể nhìn thấy vòng eo của cô.

Nhưng từ những đường cong tinh xảo lan tỏa, có thể thấy được, eo của cô nhất định rất nhỏ.

Đường cong lưng hoàn hảo và làn da trắng như tuyết khiến Lâm Hiên sững sờ trong giây lát.

Liễu Hồng lúc này vẫn đang đưa lưng về phía Hồng Diệp, cho nên cũng không nhìn thấy Lâm Hiên.

Cô không quay đầu, dịu dàng nói với Hồng Diệp: “Đại tỷ, lại đây cùng nhau tắm rửa đi.”

Bình thường hai chị em cũng thường xuyên tắm ch ung, xoa lưng cho nhau.

Chỉ là hôm nay…

Hồng Diệp cứng nhắc, không biết nên làm sao.

Lâm Hiên phản ứng lại trước, vội vàng trốn sang một bên.

Dù thật ra hắn rất muốn ở lại xem tiếp, nhưng vẫn cố nhịn xuống.

Dù sao Lâm Hiên vẫn cảm thấy hắn chính là một quân tử nha!

"Chuyện này… Liễu Hồng, lát nữa ta sẽ trở lại sau."

Hồng Diệp vội vàng nói, sau đó hướng Lâm Hiên nháy mắt một cái, liền chuẩn bị rời đi.

Nghe Hồng Diệp nói sẽ quay lại sau, cảm xúc mất mát trong lòng Liễu Hồng càng thêm lớn.

Trước kia nếu Hồng Diệp nhìn thấy nàng tắm rửa, trực tiếp đi vào.

Nhưng hôm nay, Hồng Diệp vậy mà lại nói một lát lại trở lại.

Nàng cảm thấy, Hồng Diệp nhất định là bởi vì có Lâm Hiên, liền không cần nàng nữa.

Hồng Diệp cũng không cảm nhận được Liễu Hồng có gì dị thường.

Xoay người định rời đi.

Nhưng, khi cô vừa quay lưng, phía sau lại vang lên tiếng nước rào rào.

Sau đó, Hồng Diệp liền bị ôm lấy.

Là Liễu Hồng!

“Đại tỷ, không cần đi!”

Liễu Hồng ôm chặt lấy Hồng Diệp, đem đầu của cô đặt ở trên vai cô, khẽ ngửi mùi hương trên người Hồng Diệp.

Thân thể Hồng Diệp nhất thời cứng đờ.

Trước kia, động tác của hai người cũng được coi là thân mật.

Nhưng Liễu Hồng hôm nay, rõ ràng có hơi khác thường.

Quan trọng hơn nữa là Lâm Hiên vẫn còn đang ở đây.

Lâm Hiên trốn ở một bên, vì muốn tránh đi nhìn lén Liễu Hồng, nên ép mình nhìn vào Hồng Diệp.

Thế nhưng Liễu Hồng mới từ bồn tắm đứng dậy, cả người ướt nhẹp lại ôm lấy Hồng Diệp.

Nhất thời bộ dáng hai người đều bày ra trước mắt hắn.

Hồng Diệp đã được coi là cao, nhưng Liễu Hồng còn cao hơn.

Đặc biệt là hai chân, rất dài.

Tỷ lệ hoàn hảo.

Trên cơ thể không một chút mỡ thừa.

Hai quả đồi màu trắng ép sát trên lưng Hồng Diệp.

Từ góc độ của Lâm Hiên lại vừa vặn có thể nhìn thấy góc nghiêng của Liễu Hồng.

Một hình chữ S khoa trương, hoàn mỹ bày ra trước mặt hắn…

Kỳ Lân Hỏa lại bắt đầu rục rịch..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play