Đúng lúc này, Lâm Hiên xuất hiện bên cạnh nữ hoàng.
“Sư tỷ, ngươi biết hắn?”
Long Ý ghé vào tai Lâm Hiên nói: "Hắn tên là Ngao Thịnh, là đại thần nghị chính.”
“Đại thần nghị chính rất trâu bò sao?” Lâm Hiên nhíu mày hỏi.
"Rất trâu bò! Có thể nói, toàn bộ Đế Kinh, ngoại trừ ta, không ai có thể quản được hắn. Thậm chí có đôi khi, ta cũng không quản được hắn..." Long Ý tiếp tục ở bên tai Lâm Hiên nói.
Nàng biết, gặp được Ngao Thịnh, thân phận của nàng có thể sẽ bại lộ. Tuy nhiên, tối nay nàng đã rất hạnh phúc rồi.
“Chắc ngươi đã nghe qua danh tiếng của Ngao đại nhân rồi. Ta khuyên ngươi, ngoan ngoãn đi theo ta, nếu không hậu quả ngươi không gánh nổi đâu!”
Bởi vì âm nhạc của quán bar rất lớn, cho nên ông chủ cũng không nghe thấy hai người nói chuyện gì, lớn tiếng nói với Long Ý nữ hoàng.
Lâm Hiên liếc nhìn Ngao Thịnh ở xa xa, hừ nhẹ nói: "Ngao Thịnh sao, bảo hắn tự mình cút đi đi.”
Nghe Lâm Hiên nói xong, ông chủ kia còn tưởng rằng lỗ tai mình nghe lầm.
Đùa đấy à?
Đó chính là Ngao Thịnh, cả Đế Kinh này ai dám bảo hắn tự mình cút đi?
Có lẽ nữ hoàng dám.
Nhưng cho dù là nữ hoàng, cũng phải kiêng kỵ Ngao gia, đối với hắn cực kỳ khách khí.
"Ngươi, ngươi nói cái gì?" Ông chủ nuốt nước bọt.
“Ta nói, bảo hắn cút đi!” Lâm Hiên lặp đi lặp lại một lần.
Ông chủ muốn nổi giận, lại bị ánh mắt lạnh lùng của Lâm Hiên áp đảo.
Dù sao Ngao Thịnh cũng đang ở chỗ này, hắn không cần phải đi đối phó với Lâm Hiên làm gì.
Nếu dám nói để cho Ngao Thịnh cút đi, có lẽ cũng không phải dễ trêu chọc.
Ông chủ lại trở lại trước mặt Ngao Thịnh.
"Người đâu?"
Ngao Thịnh có thể thấy được khung cảnh bên dưới. Nhưng hoàn toàn không nghe được bọn họ nói cái gì. Thấy ông chủ không mang người tới, trong lòng có chút không vui.
"Cô ấy không chịu đến, hơn nữa hình như đã có bạn trai..." Ông chủ nuốt nước miếng nói.
Nghe ông chủ nói người phụ nữ kia có bạn trai, trong lòng Ngao Thịnh nhất thời cực kỳ khó chịu.
Nữ nhân cực phẩm như vậy, lại đã có bạn trai.
Nhưng, vậy thì đã sao?
Đừng nói là có bạn trai, cho dù là đã có chồng, có con. Chỉ cần hắn muốn nàng ta, nhất định cũng sẽ có được.
“Ngươi không nói tên ta ra sao?” Ngao Thịnh ngạo nghễ hỏi.
"Nói rồi, nhưng mà, hắn nói..." Ông chủ căn bản không dám tiếp tục nói.
"Hắn nói gì?"
"Hắn nói… ngài cút đi.”
Nghe ông chủ nói, Ngao Thịnh nhất thời giận tím mặt.
Ở Đế Kinh này, lại còn có người dám bảo hắn cút đi?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT