Mặc dù Trần Khắc biết bỏ qua cơ hội này, về sau không bao giờ có thể lấy được tình cảm của Huân Nhiên quận chúa nữa, nhưng hắn vẫn chỉ có thể rời đi.  

"Khụ khụ, cái gì? Ở đây hết chỗ rồi à? Các huynh đệ, chúng ta đổi chỗ khác ăn đi!”  

Trần Khắc trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc của mọi người, mang theo năm trăm thủ hạ của mình cứ thế rời đi.  

Trần Khắc... vậy mà lại đi rồi?  

Lần này, Hoa Huân Nhiên hoàn toàn choáng váng.  

Hơn nữa, vừa rồi nàng rõ ràng nhìn thấy trong đáy mắt của Trần Khắc có sự sợ hãi.  

Chẳng lẽ Trần Khắc sợ người đàn ông này?

“Ngươi còn có chỗ dựa gì khác không? Gọi hết đến đây đi!”  

Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn quận chúa hống hách, trên mặt đã in ngang in dọc tám chục cái cái tát mà nói.  

Hắn cũng lười đi chỉnh từng người một!  

“Anh, anh trai, đừng đánh nữa. Tôi, tôi xin lỗi anh!”  

Hoa Huân Nhiên tuy rằng kiêu căng, nhưng cô không ngốc. Vẫn biết phán đoán tình hình.  

Ngay cả Trần Khắc cũng không thể trêu chọc được.  

Đoán chừng, coi như là nàng lại gọi người khác tới, cũng không có đất diễn.  

Cô ấy không muốn tiếp tục bị đánh.  

Thấy Huân Nhiên quận chúa rốt cục chịu thua, Lâm Hiên cũng buông nàng ra.  

Kỳ thật Lâm Hiên đã có chút mất kiên nhẫn.  

Nếu quận chúa điêu ngoa này dám khiêu khích hắn một lần nữa, hắn không ngại làm vị phá hoa tàn nhẫn một lần nữa đâu.  

"Kim bé bự ăn no chưa?" Lâm Hiên nhìn về phía Kim Linh Khê cùng Anh Đào.  

"No rồi." Kim Linh Khê đứng lên, trả lời.  

Trọng bụng thầm nói, cơm không ăn no, hóng chuyện cũng đủ no.  

Cô cũng không muốn bị nhiều người nhìn như vậy nữa.  

Vóc dáng của Kim Linh Khê vốn đã rất thu hút sự chú ý của mọi người. Dù xuất hiện ở đâu cũng là tâm điểm.  

Nãy giờ vẫn ngồi nên mọi người vẫn chưa để ý nhiều.  

Nhưng khi Kim Linh Khê đứng lên, mọi người lập tức thấy rõ thực lực của cô gái lớn này!  

Cao 1m90, trong ngực còn ôm hai quả bóng rổ lớn.  

Mặc dù chiều cao quá cao, nhưng tỷ lệ cơ thể lại là rất tốt. Hai chân dài miên man, dung mạo cũng là cực phẩm trong cực phẩm. Mấu chốt, trên người còn có một cỗ khí chất của cường giả.  

Trách không được Lâm Hiên ngay cả Long quốc đệ nhị mỹ nhân quận chúa cũng không để vào mắt.  

Có một vị đại cực phẩm như vậy đi theo, còn muốn quận chúa gì nữa? Hắn chơi bóng rổ đó còn không vui hơn sao.  

Đem một cô gái lớn như vậy phục vụ tốt cũng phải hao tổn rất nhiều sức lực rồi. Làm sao còn có ý nghĩ với quận chúa.  

Huống chi, ở bên cạnh Kim Linh Khê, còn đi theo một nữ cẩm y vệ có gương mặt tinh xảo.  

Trước đó Anh Đào ngồi ở bàn, mọi người không nhìn thấy bên hông cô treo lệnh bài của cẩm y vệ.  

Bây giờ, khi cô đứng dậy, mọi người đều nhìn thấy rõ.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play