*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nếu như không thể một kích mất mạng, rất có thể sẽ bị quấn lấy, đến lúc đó, lại kéo đến những cường giả Long Quốc khác. Vậy thì cho dù ba vị Thập Nhận bọn họ có mạnh hơn nữa, cũng rất khó sống sót rời đi.  

Họ đang chờ đợi một cơ hội.  

Chờ Chiến Thần Thiên Thanh hoàn toàn buông lỏng cảnh giác thì mới ra tay.  

"Để nô gia đi thăm dò hắn trước. Các ngươi luôn sẵn sàng!" Lúc này, nữ nhân Thập Nhận kia đột nhiên mở miệng nói.  

"Vâng Thuần Tử đại nhân." Hai gã Thập Nhận khác lập tức khom người hành lễ.  

Quả nhiên, thứ hạng của nữ nhân này so với hai gã thập nhận khác còn cao hơn.  

Ngay sau đó, nữ sát thủ Thập Nhận cởi

 khác nhau lắm.  

Nàng đi theo đám người, đi về phía Chiến Thần Thiên Thanh.  

…  

Trong phòng bệnh, Tây Môn Vô Song và Sở Thiền Hoàng đều đã có thể ra khỏi giường và di chuyển.  

Tất cả các bác sĩ đều sững sờ.  

Điều này là quá phóng đại rồi phải không?  

Cái này đã không thể dùng hai chữ ‘thần y’ để hình dung Lâm Hiên nữa rồi.  

Quả thực chính là thần tiên!  

Nếu như là bình thường, cho dù phẫu thuật có tốt đến đâu, cũng phải mấy tháng mới có thể xuống giường.  

Nhưng Lâm Hiên, chỉ dùng mấy giờ đồng hồ, không chỉ làm xong phẫu thuật, còn làm cho hai cô gái khôi phục năng lực hành động.  

“Tuy hai người đã khôi phục năng lực hành động. Nhưng tạm thời chưa thể động võ, nếu không, vẫn có khả năng bị phân liệt!" Lâm Hiên dặn dò.  

"Sư đệ, hiện tại Chiến Thần Thiên Thanh đang bận chụp ảnh cùng fan, hay là ngươi cứ từ cửa sau rời đi trước đi.” Giang Cẩm Nhi vẫn khuyên nhủ Lâm Hiên như trước.  

Hy vọng Lâm Hiên tạm thời rời đi.  

"Sư tỷ, tỷ đừng khuyên ta, ta sẽ không đi, hơn nữa, ta đi rồi, ngươi làm sao bây giờ? Còn có người nhà của đệ nữa, phải làm sao?” Lâm Hiên trầm giọng nói.  

Nhớ rõ lần trước, vì đối phó hắn, Từ Thiên Vũ liền bắt cả nhà Ninh Hinh lại.  



Lâm Hiên nhẹ nhàng cười nói: “Yên tâm đi, một chiến thần năm sao, còn không làm gì được đệ đâu.”  

"Sư đệ, ta thật muốn biết ngươi đạt tới cấp độ nào rồi?" Giang Cẩn Nhi biết Lâm Hiên dám lưu lại, thì nhất định phải có phần nắm chắc.  

"Cụ thể cấp độ gì đệ cũng không biết. Nhưng mà đối phó với một chiến thần năm sao, hẳn là không có vấn đề." Lâm Hiên tự tin nói.  

“Long tỷ, cô làm sao vậy?” Lúc này, Sở Tiểu Hoàng đột nhiên nhìn về phía Tây Môn Vô Song.  

Cô và Tây Môn Vô Song có cảm ứng với nhau.  

Lúc này cảm nhận được trong lòng Tây Môn Vô Song đang cực kỳ bi thương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play