Bạch Vô Thường cũng rất quyến rũ, nhưng trên người hai người này lại càng thêm nhiều hơn.
Hai nàng Như Hoa, Như Ngọc này đúng là quyến rũ đến tận xương tủy! Dù không cố tình phơi bày, cũng có thể câu hồn đoạt phách đàn ông.
"Chủ nhân, bây giờ ngài còn muốn cho nàng theo học Như Hoa Như Ngọc không?" Sở Thiền Hoàng ghé vào tai Lâm Hiên nói nhỏ.
Khóe miệng Lâm Hiên lại giật một cái.
Anh không thể tưởng tượng được, nếu là Hà Tiểu Manh làm ra động tác giống như hai nữ nhân này, sẽ là một cảnh tượng gì.
Thật không dám tưởng tượng.
“Được rồi, để cho các nàng lui xuống đi!”
Đối mặt với "biểu diễn" của hai cô gái, Lâm Hiên cũng sắp chịu không nổi.
Quá chuyên nghiệp.
Tuyệt đối là thủ khoa tốt nghiệp ngành này.
Lâm Hiên cùng Sở Thiền Hoàng lần thứ hai đi tới phòng huấn luyện.
“Chuyện là… Tiểu Manh, cô đừng học toàn bộ nữa. Học văn với võ là đủ rồi.” Lâm Hiên sờ sờ mũi, hướng về phía Hà Tiểu Manh nói.
"Không, tôi muốn được huấn luyện toàn diện cơ. Tôi muốn trở thành một nhân tài toàn diện!” Hà Tiểu Manh bướng bỉnh nói.
Nhìn Hà Tiểu Manh cố chấp, khóe miệng Lâm Hiên lại giật một cái nữa. Nói:
“Cái này không phù hợp với cô đâu.”
“Vì sao lại không phù hợp? Đừng coi thường tôi, bọn họ làm được, tôi cũng có thể làm được.” Hà Tiểu Manh rất tự tin.
"Tôi biết, cô có thể làm được, chỉ là, không thích hợp với cô mà thôi..." Lâm Hiên trả lời.
"Tôi còn chưa học qua, anh làm sao biết tôi không thích hợp?" Hà Tiểu Manh rất là không phục nói.
Cô không tin mình là cảnh sát đàng hoàng mà vẫn không học được những thứ này.
Thấy Hà Tiểu Manh cố chấp như thế, Lâm Hiên có chút không nói nên lời. Hắn lại nói với Sở Thiền Hoàng nói:
“Mang cô ấy vào, để Như Hoa Như Ngọc biểu diễn cho cô ấy xem một chút đi.”
Cứ như vậy, Hà Tiểu Manh bị đưa đến phòng riêng trước đó. Xem một buổi biểu diễn của Như Hoa Như Ngọc.
Chờ sau khi Hà Tiểu Manh đi ra, khuôn mặt đã đỏ lên thành quả táo.
Không bao giờ yêu cầu bồi dưỡng toàn bộ nữa...
Cô như thế nào cũng không nghĩ tới, toàn bộ bồi dưỡng, vậy mà còn bao gồm...
"Nếu là bồi dưỡng toàn diện, năng lực hầu hạ nam nhân này, đương nhiên cũng ở trong đó. Ta đã nói rồi, ngươi sẽ không đồng ý bồi dưỡng toàn diện đâu…” Sở Thiền Hoàng mím môi cười nhẹ.
Sở Thiền Hoàng mở câu lạc bộ đêm.
Để làm gì?
Tất nhiên là để phục vụ đàn ông rồi.
Không có kỹ năng chuyên nghiệp thì làm thế nào kinh doanh được?
Hà Tiểu Manh xấu hổ đến mức không dám nói tiếp.
Một câu lạc bộ đen đúng là một câu lạc bộ đen.
Chỉ thích đi đường tà đạo.
Nếu không phải hôm nay cô đã từ chức thì bây giờ cô phải quét sạch toàn bộ nơi này rồi!
Tuy nhiên, rất nhanh trên mặt Hà Tiểu Manh lại lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Đừng nói cô là một cảnh sát nhỏ, cho dù là tổng đốc như Trịnh Càn cũng không dám đến quét sạch chỗ của Sở Thiền Hoàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT