" Dịch đại nhân kéo ta 1 mình vào đây làm gì? Không phải là ngài lại muốn… đấy chứ?"
" Chuyện hôm đó còn dám nhắc lại có tin ta giết ngươi không"?
" Không dám! Nhưng ruốt cuộc đại nhân kéo ta vào đây làm gì"?
" Những sự thật về vương cung Bắc lịch ta muốn biết hết toàn bộ."
" Chuyện này liên quan gì đến ta"?
" Ngươi kể đi!"
" Ngài là đang muốn ta giúp vậy mà thái độ như thế này sao. Lẽ nào Dịch đại nhân không biết quy tắc của Lục Thanh Các?"
" Ngươi muốn bao nhiêu"?
" Ta muốn ngày nhớ rõ chuyện ngày hôm nay, sau này có chuyện cần ta sẽ đến làm phiền."
Dịch Thiên gật đầu, trong lòng lại sợ Nhị Hạ đưa ra mấy cái chủ ý quỷ quái, đến lúc đó hắn giúp hay không cũng không được.
Nhị Hạ dành cả 1 buổi chiều để nói cho Dịch Thiên toàn bộ thông tin về Hoàng thất Bắc Lịch. Sở dĩ Cô ta làm như vậy là muốn kéo Dịch Thiên vào việc tranh đoạt quyền vị của các hoàng tử.
Sau khi nghe xong mọi chuyện, Dịch Thiên đối với Phích Lịch Châu có một cảm giác đồng cảm, muốn giúp hắn báo thù một tay, nhân cơ hội này cũng có thể tiêu diệt hai vị hoàng tử còn lại. Nhưng phải làm sao để kiểm soát Phích Lịch Châu là 1 vấn đề nan giải.
Dịch Thiên gian xảo nhìn Nhị Hạ khiến cô ta có cảm giác bất an.
" Ngài muốn làm gì? Ta không chấp nhận làm chuyện đó với ngài đâu."
" Đầu óc ngươi lúc nào cũng nghĩ đến những chuyện bậy bạ. Không phải ngươi muốn giúp Phích Lịch Châu đăng cơ sao? Ta có thể giúp ngươi 1 tay."
" Sao Dịch đại nhân biết? Ngài có hảo ý vậy sao, không phải là đang mưu tính gì chứ?"
" Đương nhiên phải có mưu tính rồi, giúp Phích Lịch Châu tức là đã kết thù với hai vị hoàng tử còn lại. Bọn họ quyền cao thế rộng, hơn nữa nơi này cũng không phải là Nam Đông. Một việc mạo hiểm như thế, ta không nên có chút suy tính cho bản thân sao?"
" Ngài muốn gì?"
" Ta muốn biết lí do tại sao ngươi lại xen vào chuyện này. Thực sự chỉ đơn giản là muốn mở rộng thế lực thôi sao?"
" Không thì sao, Phích Lịch Châu là 1 người thông minh lại biết giữ chữ tín, giúp đỡ hắn chắc chắn sẽ được báo đáp. Nhìn lại 2 tên hoàng tử kia đi, 1 tên thô lỗ ngu ngốc, 1 tên nham hiểm ác độc. Hai kẻ này nếu làm hoàng đế e rằng bách tính Bắc Lịch sẽ không có ngày yên ổn."
Nghe Nhị Hạ nhắc đến bách tính, Dịch Thiên dường như ngộ ra mọi chuyện " Phải đó, cho dù là bách tính Nam Đông hay Bắc Lịch cũng đều là sinh mệnh. Bệ hạ dã tâm lớn, nếu ngài ấy phát động chiến tranh thì sẽ làm khổ vô số người vô tội. Nếu Phích Lịch Châu lên ngôi, có lẽ hắn sẽ bảo vệ được Bắc Lịch. Trước nay ta chưa từng làm trái ý bệ hạ, lần này ta làm vậy liệu có đúng hay không?"
Mấy hôm sau, Phích Lịch Châu thực sự tới Lạp Lạp lâu tìm Nhị Hạ, lần này thái độ của hắn ta không còn kiêu ngạo như trước, mà tỏ ra rất chân thành muốn hợp tác.
Muốn thuận lợi đăng cơ, ngoài được hoàng thượng tin tưởng, còn phải có thế lực riêng. Tuy trước đến nay Phích Lịch Châu chưa từng có ý định tranh quyền đoạt vị, nhưng hắn sớm đã suy tính sâu xa, quan thần trong ngoài triều có gần 1 nửa đứng về phía hắn. Các phú thương, thổ hào nho sĩ nổi danh cũng âm thầm ủng hộ hắn không ít.
Sở dĩ hắn luôn nhẫn nhịn không phản kháng, là bởi vì người quan trọng nhất của hắn đã rơi vào tay hoàng hậu. Nhũ mẫu Nhiên Nhiên là người đã nuôi nấng, bảo vệ Phích Lịch Châu, là người hắn coi như mẫu thân ruột, tuyệt đối không thể để bà ta có chuyện. Trước khi cứu được Nhiên Nhiên, mọi việc đều phải làm trong âm thầm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT