Nhà tôi giàu lắm, nên tôi từ nhỏ đến lớn đều chưa từng phải chịu khổ.
Hồi cấp ba được ba mẹ cưng quá nên tôi khá mũm mĩm đáng yêu, không phải gu của Trần Giang, nhưng tôi bị mỡ lấp não mê muội yêu hắn bảy năm.
Sau đó gia đình tôi phá sản, ba tôi bệnh nặng qua đời, mấy năm sau mẹ tôi cũng đau buồn quá mà nối gót. Trần Giang thấy tôi không còn giá trị lợi dụng nữa, bèn quay sang tán tỉnh con gái sếp.
Khi đó tôi mới nhìn rõ bản chất con người hắn.
Bây giờ ông trời cho tôi cơ hội làm lại từ đầu, tôi phải cho hắn biết thế nào là lễ hội!
Nhưng mà chuyện quan trọng nhất lúc này là phải mau mau về nhà gặp ba mẹ tôi lúc họ còn khỏe mạnh.
Tôi vội vàng lao ra cổng trưởng, nhưng đã bị bảo vệ ngăn lại, họ nói trong giờ học phải có giấy nghỉ phép có giáo viên ký mới được ra ngoài.
Tôi đổi hướng chạy về phía tường vây phía sau căng-tin, tôi nhớ hồi cấp ba mấy thanh niên cúp học đều leo chỗ này ra cả.
Biết thì biết vậy nhưng tôi chưa thử bao giờ.
Tôi gồng sức trèo lên, đôi tay mũm mĩm khổ sở kéo thân hình đầy mỡ rung rinh lên tường.
Vất vả lắm mới đặt được tay, móc được một cẳng lên đầu tường, chẳng ngờ tôi vừa lấy đà đẩy nửa người còn lại lên tường thì đã thấy một nam sinh đang trố mắt nhìn tôi.
Tôi giật mình đạp hụt, té cái oành lên người nam sinh kia.
"Ôi tía má ơi."
Tôi nằm đè lên người nam sinh nọ, gò má đập thẳng vào lồng ngực cậu ta, nghe được tiếng tim đập thình thịch, thình thịch...
Tôi chống tay ngồi dậy, thấy cậu ta đang ôm ngực xuýt xoa.